Lâm Đồng Chương thỉnh thoảng trở về thăm các con, đùa giỡn với Quy Sinh trong phòng khách, Hòa Lý Thanh có thể thấy anh cưng chiều Quy Sinh chơi cái gì, muốn cái gì, làm cho Quy Sinh càng ngày càng vô pháp vô thiên, trước kia còn nghe lời Lâm Khương, từ sau khi biết mình làm cái gì cũng có ba ba làm chỗ dựa, cậu bá đạo đến mức thành giai đoạn của một mối phiền toái chín tuổi.
Có một lần, cậu ngồi ở trên mặt thảm trong phòng Lâm Khương, ngẩng đầu hỏi câu, “Anh à, em có thể chơi mô hình hay không?” Lâm Khương đang chơi trò chơi, thuận thế gật đầu, chờ cậu dừng lại nghe tiếng Quy Sinh cạy vỡ đồ chơi, quay đầu nhìn lại, bị tức giận tới mức run rẩy, Quy Sinh cạy vỡ hơn phân nửa mô hình bánh xe ra, đây chính là mô hình xe hơi Lâm Khương thu gom đã nhiều năm.
Cậu xách Quy Sinh lên, vỗ một vái vào trên mông đít, Quy Sinh bô bô kêu to, rõ ràng là em đã hỏi anh! Vừa hô vừa giãy dụa, bộ dáng nhu thuận ngày trước đều không còn, lúc ấy Lâm Đồng Chương vừa vặn ở nhà, đi lên nhìn thấy thì dở khóc dở cười, quay đầu hứa hẹn với Lâm Khương, sau này ba sẽ mua trọn bộ mô hình xe cho con, rồi nhấc Quy Sinh lên, ôm ra ngoài, Quy Sinh quay đầu lại nhăn mặt với anh trai.
Lâm Khương nhìn phần chân tay còn lại đã bị cụt đầy đất, rống to, “Con góp nhặt đã lâu, có những thứ tìm không được!” Thở phì phò, uất ức đến hốc mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ly-thanh/3148031/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.