- Đừng đi!
Hà Thu như phát cuồng, nhào tới ôm chặt lấy tấm lưng rộng lớn kia.
- Huy Nguyên, xin anh nghe em nói! Đúng, là em biết trước mọi việc sẽ xảy ra nhưng em đâu có làm gì sai! Em không có ý hãm hại ai cả! Em chỉ là không thể nói ra mà thôi! Ai sẽ tin em chứ? Em chỉ là... Em chỉ là quá yêu anh cho nên mới làm mọi việc để tốt cho anh thôi mà! Em...
Còn chưa nói xong, bàn tay cô đã bị vặn bung ra. Huy Nguyên vung tay, ném Hà Thu lảo đảo mấy bước về phía sau.
Hà Thu mắt đẫm lệ ngước lên nhìn hắn.
Chỉ thấy đôi mắt sâu không đáy của hắn chẳng còn sót lại chút cảm tình nào, phảng phất giống như hoá thành tro tàn.
- Cô biết tôi sẽ khiến cô gặp nguy hiểm...
Hắn chậm rãi nói.
- Vậy tại sao cô không tránh khỏi tôi ngay từ đầu? Tôi và cô, nếu không phải cô là em họ của Lệ Phương thì vốn sẽ chẳng bao giờ có liên hệ với nhau. Ngay từ đầu tôi còn chẳng nhớ rõ mặt cô, nhưng cô, hết lần này tới lần khác ra tay cứu tôi giúp tôi, khiến tôi bắt đầu nhớ rõ cô, bắt đầu nảy sinh tình cảm với cô... A...
Hắn cười khẽ.
- Tất nhiên, nếu là bình thường, đối với người giúp đỡ tôi, tôi nên cảm kích mới phải... Nhưng Lê Hà Thu, thật lòng giúp đỡ và tính kế để tôi mang ơn cô, đây là hai chuyện hoàn toàn trái ngược nhau!
- Em không có...
Hà Thu vô lực giải thích. Ánh mắt Huy Nguyên lại lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-linh-tap/1793317/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.