Lúc Huy Nguyên chạy tới biệt thự của Lệ Phương, cổng hoa xinh đẹp đã bị dỡ xuống.
Anh có hơi hoảng hốt nhìn đám phóng viên vây kín cả khuôn viên trước mặt.
Ánh đèn flat chói mắt, quản lí của của cô - Hải Lam - đang chật vật đối phó với phóng viên.
Đám phóng viên này tựa như ruồi nhặng đánh hơi mùi thịt rữa, nhao nhao bu lại khiến ngươi ta vừa ghê tởm vừa hít thở không thông.
Nếu không phải bọn họ còn kiêng kị một hàng vệ sĩ vây quanh thì phỏng chừng đã phá cửa xông vào rồi.
Tài xế nhanh trí vòng ra cửa sau mới giúp Huy Nguyên thuận lợi tiến vào trong.
Mặt trời giữa trưa chói chang đến nỗi anh cứ có cảm giác như mọi thứ đều không hề chân thật.
Anh vô thức sinh ra một chút ý niệm chùn bước.
Trong vườn còn ngổn ngang dây đèn cùng lụa trang trí, giống như vừa mới bị gỡ xuống, tả không hết xúc cảm điêu tàn.
Anh đứng trước cửa căn biệt thự, nhìn đến thất thần bên trong người qua kẻ lại đang lẳng lặng thu dọn hoa cùng vật trang trí.
Mãi cho tới khi ánh mặt trời bỏng cháy thiêu anh tới mức hơi choáng váng, anh mới mím môi, chậm rãi cất bước tiến vào trong.
Mọi người nhìn thấy anh đều hơi sửng sốt, lễ phép chào hỏi rồi cắm mặt xuống tiếp tục thu dọn.
Huy Nguyên gần như vô thức mà tiến về phía trước.
Anh đi lên lầu ba - nơi vốn dĩ sẽ là nơi anh đón cô dâu của anh.
Lầu ba rộng rãi không còn một bóng người, vật trang trí cũng đã gỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-linh-tap/1793308/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.