Nhìn thấy vẻ vui mừng của ta, nữ nhân xưng là Thủy Thiên Nguyệt lại chợt lắc đầu.
- Hay cho một tấm chân tình, đáng tiếc, ngươi và nàng vô duyên.
Ánh mắt nàng nhìn ta đầy thương hại.
- Kiếp này, kiếp sau, cho đến tận khi hồn phách của ngươi bị ma tán không còn nữa, các ngươi cũng chẳng thể gặp lại nhau.
- Không thể nào!
Lời nàng nói như thiên lôi giáng xuống, đánh ta đến thất hồn lạc phách.
- Tại sao chúng ta không thể gặp lại nhau! Lẽ nào nàng đã đầu thai? A… phải rồi, đã nhiều năm như vậy, nàng…
Nói đến đó, ta không phân rõ trong lòng là khổ sở vì không thể gặp lại nàng hay là vui vẻ vì nàng đã sớm bắt đầu một cuộc sống khác nữa…
Cũng tốt, cũng tốt… Tất cả những gì ta mang lại cho nàng toàn là bi thống, quên đi ta, nàng sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều.
Thủy Thiên Nguyệt đưa tay cuốn một lọn tóc, khóe mắt khẽ cong.
- Đầu thai? Ha ha, ta đã gặp qua cô nương đó, nàng thật sự còn ngốc hơn cả ngươi! Nếu như nàng chịu đi đầu thai thì tốt rồi…
- Ngài… ý của ngài là?
Ta đột nhiên có dự cảm chẳng lành.
- Các ngươi, hẳn là biết mười tám tầng địa ngục đi?
Thủy Thiên Nguyệt cười nhưng ánh mắt lại chợt trở nên sâu thẳm.
- Mười tám tầng địa ngục chính là một tòa tháp dốc ngược nằm sâu dưới lòng địa phủ, chuyên dụng hình, rửa sạch tội lỗi mà sinh thời các ngươi đã phạm phải. Nó không hoàn toàn giống lời đồn đại của các ngươi nhưng cũng từa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-linh-tap/1793276/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.