Nghe xong lời nàng nói, sắc mặt Sở Mị Dạ thay đổi.
"Tiểu Y!" Tay hắn cầm lấy cánh tay nàng, thực dùng sức, “Ta biết mình sai rồi, căn bản là không đáng được nàng tha thứ! Ta chỉ muốn dùng phương thức của mình để yêu nàng, dùng tất cả những gì mình có thể làm được để đền bù thiệt thòi mà ta thiếu nàng!"
Trên mặt Thủy Liên Y lộ ra thê lương, "Tiểu Dạ! Chàng biết không, khi ta biết được chính mình từng có con, nhưng lại không biết cục cưng ở chỗ nào, ta thật sự hận chàng, hận đến mức tận cùng!"
"Tiểu Y!" Trong mắt hắn có nồng đậm bi thương, hắn không dám nói cho nàng biết, Huyễn Huyễn đã mất!
"Ta không cách nào hình dung tâm tình giờ phút này của mình, muốn yêu chàng, muốn tha thứ chàng! Nhưng vừa nghĩ tới cục cưng vô duyên gặp mặt kia, vừa nghĩ tới chàng từng vì ích lợi mà bán đứng tình cảm của chúng ta, ta liền không cách nào làm cho tim mình khoan dung."
"Không phải! Ta không phải vì ích lợi của mình! Ta tình nguyện cùng Tiểu Y quy ẩn núi rừng trải qua cuộc sống không tranh quyền thế. Không cần danh hiệu Vương gia, danh hiệu Chiến Thần, còn có gánh nặng toàn bộ quốc gia. Ta không phải vì mình! Nếu nàng cảm thấy ta là vì chính bản thân mình, như vậy ta sẽ dùng phương pháp trực tiếp nhất cho nàng biết, ta căn bản khinh thường hoàng quyền, khinh thường giữ lấy thiên hạ!"
Thủy Liên Y nhắm hai mắt lại, nàng thật sự hỗn loạn, không vì cái gì khác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-khoi-nam-quyen-vuong-gia-nguoi-that-xau/2568210/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.