Thấy Ngao Cẩn Phong tiêu sái rời đi, Ân Thần Tinh rút bội kiếm ra, phẫn hận chém đứt một gốc cây nhỏ trước mặt!
"Ngao Cẩn Phong! Ngươi đừng nằm mơ!" Hắn gầm thét, gương mặt tuấn tú giận đến đỏ rừng rực.
"Thần vương, người cần gì khổ như thế chứ? Nếu Thủy Liên Y không thương ngươi, không bằng thả nàng." Sơ Dương khuyên hắn.
"Không thể nào!" Ân Thần Tinh cau mày, "Cho dù Thủy Thủy không yêu ta, nhưng nàng có thể ở lại bên cạnh ta, ta đã rất thỏa mãn!"
Ánh mắt Sơ Dương lóe lên một cái, “Thần vương, Sơ Dương thay ngươi nghĩ biện pháp, không biết ngươi có muốn nghe hay không?"
"Biện pháp gì?"
Sơ Dương cười khẽ, "Hiện tại Sở Vương và Cẩn vương đều đòi Thủy Liên Y, hơn nữa hiện tại tính mệnh hoàng thượng Ân Xích quốc cũng chính là hoàng huynh ngươi còn nằm trong tay Ngao Cẩn Phong! Nếu ngươi đã sớm bằng lòng với người ta sẽ thỏa mãn tất cả yêu cầu của người ta, thì không thể đổi ý! Hiện tại có một biện pháp tốt một công ba việc!"
"Sơ Dương nói mau!" Ân Thần Tinh rất muốn hiểu rõ biện pháp tốt một công ba việc này.
"Bỏ phi!"
"Cái gì?" Ân Thần Tinh không ngờ Sơ Dương sẽ nói như vậy, rống to một tiếng, "Không thể nào!"
Sơ Dương nhún vai, “Ngươi còn chưa nghe chỗ tốt trong phương pháp của Sơ Dương!"
Ân Thần Tinh nhịn tức giận, "Ngươi nói!"
"Bỏ nàng, ngươi liền đạt thành hiệp nghị cùng Ngao Cẩn Phong, từ nay về sau cả hai không thiếu nợ nhau. Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-khoi-nam-quyen-vuong-gia-nguoi-that-xau/2568208/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.