Thấy Vũ Văn Sâm tức muốn chết muốn sống, Thủy Liên Y vui vẻ, đắc ý! Không biết vì sao, nàng cực độ chán ghét vai phản diện ghê tởm này! Giống như đời trước có thù hận với hắn!
Vũ Văn Sâm cắn răng nghiến lợi, bảo quan binh tiến lên bắt người.
"Bắt nữ nhân xấu xa này lại cho ta, xem ta dọn dẹp nàng như thế nào!"
Thủy Liên Y thấy quan binh chung quanh đều giơ đao tới đây, trong lòng run run. Ít khó địch lại nhiều, hảo hán không chịu nổi nhiều người!
Không đợi đám người kia xông lại, Đại Bạch và Nhị Bạch, đã dựng đứng lỗ tai, lông sau lưng cũng dựng đứng hết, môi vểnh lên, răng cửa lộ ra, cong lưng gầm thét.
Bộ ngực của bọn chúng hóp vào, phần lưng và chân tráng kiện có lực.
Khi gầm thét, răng cửa, răng nanh, răng hàm toàn bộ bởi vì tức giận mà lộ ra.
Hai con sói tức giận, ảnh hưởng đến Tiểu Bạch, đừng xem nó mới lớn cỡ chân người, nhưng cũng bắt chước cha mẹ nó nhe răng trợn mắt.
Trong mắt bọn chúng phóng xạ ra ánh xanh lá cây, thật dọa người! Quan binh thấy bộ dáng và tư thế của hai con sói kinh khủng trước mặt, cũng dừng bước chân không dám tiến lên.
Vũ Văn Sâm vừa thấy bọn họ không tiến lên, cực kì tức giận mà mắng to.
"Các ngươi là đồ nhát chết! Nếu ai không đi lên bắt người, ta liền phế hắn!" Vũ Văn Sâm gào lên. "A...!" Hét thảm một tiếng, cúi đầu nhìn, con sói nhỏ nhất nhào tới cắn bắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-khoi-nam-quyen-vuong-gia-nguoi-that-xau/2568177/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.