Hai tròng mắt của Sở Húc Nhật tối sầm lại, “Nếu không muốn vương huynh bởi vì nàng mà phân tâm thì ngoan ngoãn nghe lời!" Trong giọng điệu của hắn có khí phách.
Nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Sở Húc Nhật, Thủy Liên Y càng thêm lo lắng cho chuyện an toàn của Sở Mị Dạ.
"Tiểu Dạ có phải rất nguy hiểm hay không? Có phải hay không?" Lúc này nàng không sợ nam nhân đã từng thương tổn mình này, nàng chỉ muốn biết Sở Mị Dạ có an toàn trở về hay không.
Sở Húc Nhật gật đầu, Đột Quyết mấy năm nay vẫn luôn như hổ rình mồi, nếu không phải vương huynh vẫn trấn thủ ở Uyên thành, chỉ sợ sớm đã xâm chiếm rồi! Nay truyền đến ngàn dặm cấp báo, không biết bên kia xảy ra chuyện gì! Đầu Sở Húc Nhật có điểm đau, hắn cũng bắt đầu lo lắng.
Ngay cả Sở Húc Nhật đều lộ ra vẻ mặt như thế, xem ra Đột Quyết thật sự rất lợi hại! Sở Mị Dạ sẽ nguy hiểm? Thủy Liên Y lại giãy dụa, tưởng thoát khỏi tay hắn.
"Ta muốn đi tìm hắn! Buông! Sở Húc Nhật! Không nên đụng ta!" Nàng la to, đưa tới thị vệ bên trong phủ!
"Húc Vương?" Nhìn đến Sở Húc Nhật lôi kéo cánh tay của Thủy Liên Y, mặt Trình Ngự Thiên lộ vẻ khó xử! Tuy rằng Vương gia nói qua với hắn Húc Vương sẽ đến bảo hộ Vương Phi, nhưng tình cảnh này hắn giúp Vương Phi hay tùy ý Húc Vương đây?
"Trình tổng quản giúp ta!" Thủy Liên Y kêu to, xin Trình Ngự Thiên giúp đỡ!
Sở Húc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-khoi-nam-quyen-vuong-gia-nguoi-that-xau/2568003/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.