Nhìn trên gương mặt tuyệt sắc của Thủy Liên Y còn có nước mắt chưa khô, lòng Sở Húc Nhật nhộn nhạo!
Nữ nhân này trời sanh họa thủy, không biết vì sao Vương huynh phải tới tìm mình chăm sóc nàng bảo vệ nàng? Chẳng lẽ không sợ hắn không nhịn được ăn luôn nàng sao?
"Điều kiện gì?" Trên mặt hắn lộ ra nụ cười, nữ nhân này tựa hồ không có sợ hắn!
Thủy Liên Y hắng giọng "Lúc Tiểu Dạ không có ở Mặc thành, ngươi có phải sẽ giúp ta giống như hắn nói?"
Sở Húc Nhật nhíu mày "Uh!"
"Điều kiện ta nói là: Ngươi phải bảo vệ ta không bị người khác tổn thương, ngươi cũng không được tổn thương ta, khi dễ ta!"
"Được!"
Cái gì? Thủy Liên Y thấy hắn sảng khoái đáp ứng như thế, ngược lại cảm thấy không thành thật.
"Ngươi đồng ý?"
"Chẳng lẽ nàng hi vọng Bổn vương không đồng ý?" Hắn đưa đẩy, "Hoặc là nàng hi vọng Bổn vương tổn thương nàng khi dễ nàng?"
"Miệng chó không mọc ra ngà voi!"
"Nàng mắng Bổn vương là chó?" Sở Húc Nhật cau mày, mặc dù hắn đáp ứng Vương huynh chăm sóc nữ nhân này, nhưng không có lý do chịu nàng nhục mạ.
Thủy Liên Y thấy hắn cau mày, trong nội tâm hồi hộp, Tam vương gia này hỉ nộ ái ố biến đổi thất thường! Sao nàng có thể coi hắn như người bình thường mà nói giỡn!
Thấy nàng tựa hồ có chút khẩn trương, Sở Húc Nhật cười!
"Mặc dù không gặp Vương huynh, nhưng nhìn dáng vẻ của ngươi tựa hồ khá hơn nhiều!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-khoi-nam-quyen-vuong-gia-nguoi-that-xau/2568004/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.