"A!" Thủy Liên Y đau kêu ra tiếng.
Sở Húc Nhật nắm cổ tay của nàng muốn gãy. Đau quá! Nước mắt chảy ra, nhưng làm cho nàng cầu xin tha thứ, không có cửa đâu! Cầu heo cầu chó cũng không cầu hắn.
"Vứt ngươi xuống nhà xí, đồ bỏ đi làm nhà xí đều có thể phun! Cặn bã! Vô lại! Giòi bọ! Cứt chó thối!...... A......!" Nàng thét chói tai, hắn ở sau lưng nàng xé nát quần áo của nàng, phía sau lưng lộ ra tảng lớn.
Nhìn vết tím trên tấm lưng tuyết trắng mà ngày ấy hắn lưu lại. Tuy rằng đã muốn nhạt đi, nhưng Sở Húc Nhật vẫn cảm thấy có khoái cảm rất mạnh! Tay phải sờ từ lưng nàng hướng đến bộ ngực dán tại vách tường.
Tay hắn truyền đến nhiệt độ làm cho nàng kinh hãi. Không cần! Nàng thà dán trên tường cũng không cho hắn chạm vào, dùng sức kề sát ngực mình ở trên tường chen chúc vô cùng đau, không lưu một chút khe hở, chính là không cho tay bẩn thỉu của hắn chạm vào nàng.
Nhìn nàng ngoan cố như vậy, khóe miệng Sở Húc Nhật kéo ra, có ý tứ. Tay trái bắt lấy hai cổ tay túm nàng đến trong lòng, tay phải trực tiếp khoác lên phiến mềm mại kia.
"Cùng ta chống lại sao? Nàng còn non lắm!" Cúi đầu nói nhỏ bên tai nàng.
Ừ! Sở Húc Nhật thở hổn hển, thân thể của nàng làm hắn khắc chế không được. Nữ nhân đối với hắn luôn ngàn theo trăm thuận, nữ nhân dám phản kháng hắn toàn bộ bị hắn hành hạ đến sống không bằng chết. Nữ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-khoi-nam-quyen-vuong-gia-nguoi-that-xau/2567951/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.