Nữ nhân này! Sở Húc Nhật híp mắt, bởi vì chạy trốn khiến da của Thủy Liên Y càng trắng, hai má trở nên ửng đỏ.
Hai mắt của nàng vẫn tựa như một ao nước trong, không biết bởi vì sợ hay tức giận mà trừng lên, rất là đáng yêu.
Mà nàng bởi vì thở dốc khiến bộ ngực đầy đặn phập phồng trên dưới, không khỏi làm Sở Húc Nhật nghĩ đến thân thể mềm mại hấp dẫn linh lung ở phủ hắn hôm đó.
Ừ! Bụng dưới có chút nóng rực, hắn phát hiện mình chỉ nghĩ đã không nhịn được cứng lên rồi. Nữ nhân yêu nghiệt này, quả thật là họa thủy.
Nhìn hắn tới gần từng bước, Thủy Liên Y chậm rãi lui về phía sau.
"Ngươi từ nhỏ thiếu canxi, lớn lên thiếu tình yêu. Người khoác bao bố, đỉnh đầu đội nắp nồi." Ném một bình ngọc đắt giá trong cung về phía hắn.
Hắn nghiêng đầu tránh thoát. Bình ngọc rơi xuống đất, nát bấy.
"Ngươi mặc quần lót, buộc đai lưng. Mặc áo sát nách, đeo cà vạt." Lại tiện tay ném một con ngựa phỉ thúy về phía hắn.
Hắn nhanh chóng né, con ngựa phỉ thúy trực tiếp rơi xuống đất, bể, nàng quay đi.
"Ngươi chính là một tên vô lại!" Sau lưng đụng trúng vách tường, cũng không còn chỗ có thể lui.
Sở Húc Nhật đến gần từng bước, nàng kêu to la hét, vì tự vệ cầm lên một cây chổi lông gà không còn mấy cọng lông quơ múa.
Bề ngoài nàng hung dữ kêu to la hét, thật ra thì trong lòng tràn đầy sợ hãi. Lớn tiếng chỉ tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-khoi-nam-quyen-vuong-gia-nguoi-that-xau/2567949/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.