"Tôn Diệc, anh nếm thử món này đi." Vu An Kỳ gắp một miếng tôm xào hạt điều cho Tôn Diệc. Nhưng không phải gắp vào bát, mà là đưa luôn lên gần miệng hắn.
Mục đích chưa đạt được, Tôn Diệc làm gì còn thiết đến ăn uống nữa. Tuy nhiên, ở trước mặt người ngoài, hắn ta không thể từ chối Vu An Kỳ. Miễn cưỡng há miệng ăn miếng tôm, hắn dịu dàng nói với cô: "Ngon lắm!"
"Anh thích là được rồi!" Vu An Kỳ tươi cười đáp.
Một màn ngọt ngào ân ái này giữa hai người bọn họ đều chiếu thẳng vào mắt Phong Dực. Bàn tay anh để dưới bàn bất giác nắm lại. Vẻ mặt không lộ ra quá nhiều biến hoá, nhưng gân xanh trên thái dương cứ nảy lên.
Lúc này, An Nhã Lệ đã ngồi cách xa Phong Dực một khoảng nhất định. Cô ấy cầm cốc nước của mình, chậm rãi uống một ngụm. Đôi mắt lá liễu đang quan sát anh hơi nheo lại.
Chà, phản ứng thế này...Tức giận, hay là đang ghen đây?
Tâm tư quậy phá bỗng nổi lên. An Nhã Lệ đặt cốc xuống, nhìn thẳng tới chỗ Tôn Diệc và Vu An Kỳ. Vẻ mặt chứa đầy sự ngưỡng mộ: "Coi kìa, Vu tiểu thư và Tôn thiếu ngọt ngào như vậy, thật khiến tôi phải ghen tị đấy!"
"Haha, cảm ơn An tiểu thư. Tôi thấy cô và Dực thiếu cũng đâu có kém gì." Tôn Diệc bật cười ha hả, thuận theo tự nhiên mà đáp lại.
An Nhã Lệ và Tôn Diệc kẻ tung người hứng rất nhiệt tình. Nhưng điều này khiến cho người đàn ông họ Phong nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-den-noi-loan-va-sa-doa/2953714/chuong-128.html