"Tiểu Kỳ, em đừng nổi nóng. Anh chẳng qua cũng chỉ là muốn tiết kiệm cho em thôi." Mắt thấy Vu An Kỳ mặt mày nhăn nhó khó chịu, Tôn Diệc nhận ra mình đã chọc giận cô. Hắn ta ôm vai An Kỳ, vội đổi giọng dỗ dành cô gái nhỏ.
Nhưng Vu An Kỳ chẳng thèm để cho Tôn Diệc chút mặt mũi nào. Cô gạt phắt tay của gã đàn ông ra, lạnh nhạt liếc hắn: "Em không muốn chúng ta tiếp tục về chủ đề này nữa."
"Được, được. Vậy chúng ta không nói nữa." Tôn Diệc bị ghét bỏ cũng chỉ đành gượng cười. Hắn ta bây giờ cần phải lấy lòng Vu An Kỳ, không thể khiến cô mất hứng.
Với tình hình hiện tại của nhà họ Vu, cô cả Vu An Nhiên đang ở nước ngoài, chẳng biết bao giờ mới quay về. Cô ba Vu An Tình thì đã qua đời vì tai nạn giao thông. Cho nên cô hai Vu An Kỳ nghiễm nhiên trở thành ái nữ duy nhất của chủ tịch Vu.
Nếu Tôn Diệc trở thành rể nhà họ Vu, chắc chắn không chỉ mình hắn ta một bước lên mây, mà cả Tôn thị cũng sẽ được lợi không nhỏ. Đó là còn chưa kể, cô hai Vu An Kỳ cũng là một trong những người thừa kế Vu thị...
Nghĩ tới tương lai sáng lạn rộng mở trước mắt, Tôn Diệc càng thêm quyết tâm. Hắn ta nhất định phải câu được con cá lớn Vu An Kỳ này.
Vu An Kỳ đi đằng trước hoàn toàn chẳng hề hay biết về những suy tính bẩn thỉu của Tôn Diệc. Đôi mắt cô lơ đãng nhìn quanh, đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-den-noi-loan-va-sa-doa/2953712/chuong-127.html