An Nhã Lệ cầm ly Cocktail Margarita của mình lên, từ từ nhấp một ngụm. Vị hơi chua của rượu cam và nước chanh lan toả trong khoang miệng. Cô uể oải ngồi nằm ra ghế, đôi mắt lười biếng liếc nhìn Phong Dực ở phía đối diện.
"Phong Dực, anh đúng là đồ đầu heo ngu ngốc hết thuốc chữa. Cho anh cơ hội, vậy mà lại không biết tận dụng." An Nhã Lệ mặt nhăn mày nhó cằn nhằn với Phong Dực. Thật sự cô chẳng hiểu nổi anh nghĩ gì nữa rồi.
"Em im đi." Phong Dực làu bàu khẽ quát. Anh bê cốc Whiskey, ngửa cổ uống một hơi lớn. Thứ chất lỏng màu hổ phách ở dưới ánh đèn mờ ảo càng thêm rực rỡ.
"Em nói sai ư?" An Nhã Lệ cũng không kém cạnh mà trừng mắt nhìn Phong Dực. Trên đời này, cô tự nhận bản thân sợ rất nhiều thứ. Nhưng trong đó chắc chắn không bao gồm người đàn ông trước mặt này.
"Tưởng Dực thiếu anh giỏi lắm cơ mà. Sao thích con gái nhà người ta lại không dám nói vậy? Rén à?"
"Em..."
Trình độ độc miệng của An Nhã Lệ đã ở mức thượng thừa. Cô tuôn ra một tràng dài xem như xả tức, vô tình làm cho Phong Dực hoàn toàn cứng họng.
"Hai đứa lại cãi nhau cái gì đấy?" Một giọng nam từ tính bất ngờ vang lên. Trình Đế Uy đột nhiên xuất hiện sau lưng bọn họ.
"Trình ca!" An Nhã Lệ và Phong Dực nhất loạt đồng thanh.
Trình Đế Uy chỉ khẽ ừ một tiếng. An Nhã Lệ biết ý, vội dịch vào trong để cho hắn ngồi xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-den-noi-loan-va-sa-doa/2953716/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.