Tiếp đó ta liền ở lại cung của thượng thần làm khách. Chỉ có điều hai người chúng ta đều im lặng làm việc của mình. Ta ngồi thu lu một góc ôm mớ suy tư của mình. Thượng thần ung dung nhàn nhã ngồi một nơi thưởng trà ngắm cảnh. Chẳng biết là bao lâu thì thượng thần cất lời: 
- Cả ngày than ngắn thở dài. Qua đây, lão phu đưa ngươi đi giải khuây. 
- Đi đâu ạ? 
Ta ngẩng đầu lên hỏi lại. Hình ảnh Nhân Duyên Các bỗng hiện lên trong đầu thế là ta từ chối luôn: 
- Con không đến Nhân Duyên Các nữa đâu. 
Hiện tại với ta, Nhân Duyên Các chẳng có gì thú vị hết. 
Thượng thần gập quạt cái xoạy, gõ gõ vào tay đính chính: 
- Ai bảo là ta đưa ngươi đến gặp Nguyệt Lão. Chúng ta đi Nhân giới. 
Hóa ra là đi Nhân giới. Nghĩ kỹ lại thì ta chưa từng đến nhân giới lần nào thế nên liền đồng ý. 
- Được ạ. 
Sau một hồi đằng vân hai người chúng ta đã đến Nhân giới. Ta và thượng thần đều thay sang y phục của nhân gian cho đỡ nổi bật cũng như dễ bề đi thăm thú. 
Cuộc sống của nhân gian vô cùng náo nhiệt. 
Có đôi vợ chồng nọ to tiếng với nhau vì người chồng liếc nhìn cô nương nào đó đi ngang qua. Chị vợ thấy chồng mình như thế liền nhảy lên xếch tai ông chồng: “Á à, lão già đáng chết. Thấy gái là sáng mắt lên. Chê bà đây xấu phải không?”. 
Lại có một người bán táo và một người mua 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hoa-yeu-yeu/3437954/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.