- Không ai cả, ta nghe người ta nói chuyện với nhau thế.
Ta nói với quyết tâm có chết cũng không khai ra đồng đội.
- Lại là thúc phụ bày trò cho ngươi chứ gì?
- Sao ngươi biết?
Thôi chết! Ta vội bụm miệng.
Phượng Hoàng ném cho ta ánh nhìn “không cần ngươi nói ta cũng tự biết”.
- Ngoại trừ ông ấy ra còn ai “nhiệt tình” như vậy?
Ta thừa biết Phượng Hoàng đang đá xéo dù không biết rõ hắn ám chỉ vấn đề gì.
Ta nhìn Phượng Hoàng phân vân không biết có nên năn nỉ xin linh lực tiếp hay không? Nếu tâm trạng hắn không tốt có khi còn bị phạt cũng nên nhưng cứ thế mà bỏ qua thì cứ cảm thấy tiêng tiếc thế nào ấy. Ta còn đang đắn đo thì Phượng Hoàng đưa cho ta một cọng lông phượng.
- Cầm lấy.
Ta nhìn tới nhìn lui cọng lông trên tay. Đẹp thì có đẹp đấy nhưng có tác dụng gì?
- Phượng Hoàng, ngươi nhổ lông trên người cho ta làm gì? Hay là ta trả ngươi cọng lông vũ này ngươi độ cho ta một trăm năm linh lực nhá! Chỉ một trăm năm thôi.
Ta ỉ ôi năn nỉ tiếp nhưng Phượng Hoàng chỉ ném lại cho ta hai chữ.
- Nông cạn!
Sau đó hắn sai ta ôm một đống sách cùng hắn tới Tàng Thư Các (nơi cất trữ tất cả các loại sách ở Thiên tộc). Nhất thời ta chưa biết để cọng lông phượng hắn tặng ở đâu nên tiện tay cài luôn lên đầu.
Người trông coi Tàng Thư Các không phải một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hoa-yeu-yeu/3437953/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.