Gần đây trong phủ có một cô nương mới đến.
Lúc ta cùng di mẫu đi đưa đồ thì gặp nàng.
Cô nương ấy có đôi mắt sáng và hàm răng trắng, dung mạo đoan trang, nhưng cử chỉ và hành động lại toát lên vẻ cao quý của tiểu thư nhà thế gia.
Trầm phu nhân gọi ta lại.
"Đường Đường, đây là Khương Chi Nguyệt, đích nữ của nhà Thái Tử Thiếu Phó, lớn hơn con một tuổi, là thanh mai trúc mã và cũng là vị hôn thê của Ký Bạch."
Vị hôn thê?
Trong đầu ta vang lên một tiếng sấm, làm cho ta mất hồn.
Tim ta như bị một lực mạnh bóp chặt, cơn đau dữ dội lan tỏa đến đầu ngón tay, ta phải nắm c.h.ặ.t t.a.y để che giấu.
Kẻ lừa dối!
Mẫu thân nói đúng, đàn ông đều là dễ kẻ thay lòng đổi dạ.
Dù là Trầm Ký Bạch, người được ca tụng là thanh khiết như ánh trăng, cũng chỉ là một kẻ bề ngoài hào nhoáng, bên trong thối nát.
Khương Chi Nguyệt không biết chuyện, cười tươi đến nắm tay ta.
"Ta thật không ngờ, Trầm phủ lại có một muội muội xinh đẹp như vậy."
Nàng cười chân thành đến mức ta không thể ghét được.
Ta không nhớ mình đã rời khỏi đó thế nào, chỉ đến khi di mẫu đưa cho ta một chiếc khăn tay, ta mới phản ứng lại.
"Khóc rồi sao?"
Ta nhận khăn tay, lau qua loa, cứng miệng nói:
"Không có!"
Di mẫu nhìn ta, ánh mắt lướt qua.
"Khương cô nương và gia chủ đã đính hôn hai năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hai-duong-lan-at-hoa-le/3645177/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.