Ngày xưa, khi di mẫu chưa xuất giá cũng là một cô nương kiêu ngạo, có nhiều người yêu mến, nhưng bà lại yêu một chàng thư sinh nghèo.
Vì hắn, bà không tiếc làm trái ý phụ mẫu, bỏ trốn trong đêm.
Bà chờ ở cổng thành suốt một đêm, nhưng người tình của bà không xuất hiện, cuối cùng bà đành quay về nhà, từ đó đoạn tuyệt tình cảm.
"Về sau, khi gia đình gặp khó khăn trong kinh doanh, di mẫu phải tìm sự giúp đỡ, nên đã gả cho vị Tri phủ Giang Nam lúc bấy giờ, cũng là Tam lão gia của nhà họ Trầm hiện nay."
Ông ấy luôn sủng ái di mẫu, ngoài việc không thể cho bà danh phận phu nhân, còn lại đều cho bà.
Nhưng di mẫu không nghĩ vậy, bà vốn kiêu hãnh, việc phải làm thiếp khi xưa là nỗi đau suốt đời của bà.
Di mẫu chân thành khuyên ta: "Đường Đường, con phải suy nghĩ kỹ, hôn nhân là lần tái sinh thứ hai của người phụ nữ, đừng để bị lừa chỉ vì hai xiên kẹo hồ lô."
Ta ngoan ngoãn gật đầu, nhưng trong lòng không hẳn đồng tình.
Điều di mẫu không biết là, những xiên kẹo hồ lô trong tay ta.
Không phải là món đồ nhỏ để xoa dịu ta.
Mà là minh chứng cho tình cảm trong lòng của ta.
…
Vào ngày sinh thần của Trầm Ký Bạch.
Ta mặc một bộ y phục màu đỏ rực, đeo đôi khuyên tai san hô mà Trầm Ký Bạch tặng, rồi lặng lẽ chờ đợi trong khu vườn mà hắn chắc chắn sẽ đi qua.
"Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hai-duong-lan-at-hoa-le/3645176/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.