Mẫu thân ta khóc lóc quỳ xuống cầu xin họ, đầu đập đến m.á.u chảy đầm đìa, nhưng chỉ đổi lại được sự chế nhạo.
Bà không thể trơ mắt nhìn con gái mình đi vào con đường ch/3t.
Một đêm yên tĩnh, bà đưa cho ta một túi hành lý.
"Đường Đường, chạy đi.”
"Đến kinh thành, di mẫu của con ở đó chờ con."
Nói xong, bà lừa ta rằng hai người cùng đi sẽ bị phát hiện, mấy ngày nữa bà sẽ đến sau.
Lúc đó ta ngốc nghếch tin lời, bị bà lừa ra khỏi nhà.
Ta vừa đi vừa dừng lại, đi được nửa đường, vẫn còn thắc mắc tại sao mẫu thân chưa đến.
Lúc đó, ta nghe người đi đường bàn tán.
"Nghe nói ở cuối phố Tây Giang Nam có nhà họ Mạnh, nửa đêm lỡ tay làm đổ đèn cầy, chủ nhà và tiểu thiếp ngủ say không thoát ra được, đều ch/3t trong lửa.
"Phu nhân nhà đó tình sâu nghĩa nặng với phu quân, còn tự tử theo phu quân tại linh đường.
"Nghe nói bà ta năm xưa là mỹ nhân nổi tiếng Giang Nam đó.
"Thật không? Nhà họ Mạnh ấy phúc lớn thật, có được một thê tử tình nghĩa như vậy."
Ta trong giấc mơ khóc không thành tiếng, bỗng giật mình tỉnh dậy, thấy một bóng đen ngồi bên giường.
Giây tiếp theo, bóng đen phát ra giọng khàn khàn của Trầm Ký Bạch:
"Sao lại khóc đến thế?"
Ta không ngờ ngay lúc này lại gặp Trầm Ký Bạch.
Lại là giữa đêm khuya, hắn toàn thân đầy sương giá, xuất hiện trong phòng ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hai-duong-lan-at-hoa-le/3645178/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.