Edit: Yue
Beta: Cy + Gió
—–
Chẳng mấy chốc đã tới sinh nhật của Nhậm Diệc. Đây là dịp sinh nhật đầu tiên hai người ở bên nhau, nên Cung Ứng Huyền rất trân trọng, còn Nhậm Diệc lại vô cùng mong chờ. Anh ngóng xem Cung Ứng Huyền sẽ tặng mình món quà như thế nào, cũng như trải qua ngày đó ra sao.
Đúng hôm sinh nhật, Nhậm Diệc vẫn có lớp. Sau buổi học sáng, anh xin nghỉ, đồng thời nhờ bạn bè ghi bài hộ.
Bạn học hỏi anh: “Buổi chiều còn có gì hả? Chuyện tốt gì đó, cả buổi sáng trông anh tràn trề tinh lực thế này.”
Nhậm Diệc nháy mắt với cậu ta: “Hôm nay sinh nhật tôi.”
Bạn học vui vẻ nói: “Người đã hơn ba mươi rồi mà đến sinh nhật vẫn hưng phấn thế à? Mà không, khẳng định là do có người cùng đón sinh nhật cùng mới khiến anh hưng phấn đến vậy. Bạn gái chứ gì?”
Nhậm Diệc càng cười tươi hơn: “À, đang ở nhà chờ tôi đấy, bảo là có chuyện bất ngờ.”
Bạn học khoa trương ồn ào hai tiếng, tiến gần bên tai anh, trêu: “Cũng không phải anh em không tin tưởng anh, chẳng qua nhắc nhở chút. Mai có huấn luyện thực chiến đấy, dự trữ chút thể lực đi.”
Nhậm Diệc đập cậu ta một cái, nhưng lại rất tỉ mỉ thưởng thức những lời này, tâm lý vừa mong đợi vừa bồn chồn kia thực sự vô cùng mâu thuẫn.
Dù gì có giữ được thể lực hay không, vốn dĩ anh đâu phải anh muốn là được đâu.
Sau khi Nhậm Diệc về nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-diem-nhung-trang-ngon-lua-quan-phuc/2067889/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.