Edit: Mờ Mờ Beta: Lyn + Yue
—–
Hà Tu Vũ bị dẫn đi rồi.
Giờ phút này hai bên thẩm vấn và bị thẩm vấn đều đã đến cực hạn, nếu tiếp tục nữa thì Cung Ứng Huyền lo là mình sẽ lộ ra sơ hở trước tiên.
Khưu Ngôn nhìn sắc mặt phờ phạc như giấy trắng của Cung Ứng Huyền, vỗ nhẹ vai hắn: “Chị đi uống tách trà, em cũng nghỉ ngơi chút đi, chị sẽ tắt camera giám sát. Ngoài ra, bây giờ em có muốn gặp bà ta không, có gì thì nói cho chị biết.” Chị biết giờ phút này người nào mới có thể an ủi Cung Ứng Huyền được, vì thế chị muốn chừa lại không gian riêng.
Khưu Ngôn rời đi.
Cung Ứng Huyền lấy tay che lại mắt và trán, chậm rãi hít thở sâu.
Nhậm Diệc còn chưa tỉnh táo lại sau cơn khiếp sợ, lẩm bẩm trong miệng: “Vì sao… Sao lại có thể…”
“Vì sao… Còn có thể là vì sao nữa.”
Sự ích kỷ, lòng tham muốn, sự thù hận, lợi ích riêng, hay là trái thuốc phiện của ma quỷ đã dụ dỗ người trần mắt thịt.
“Nhạc Tân Cốc kia, ông ta bị kẻ khác điều khiển sao?”
“Khi chuyện xảy ra, cô của em đang mang thai, em lờ mờ nhớ ra còn có chuyện này, sau đó bởi vì cú sốc của gia đình nên lao lực quá độ, bị sảy thai.” Cung Ứng Huyền nhẹ giọng nói: “Em đoán là có lẽ đến chết Nhạc Tân Cốc cũng không biết rằng đứa bé kia không hề sinh non, mà còn bị ép sinh ra nữa, đã thế vốn dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-diem-nhung-trang-ngon-lua-quan-phuc/2067887/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.