Edit: Mờ Mờ
Beta: Lyn + Yue
—–
Nhậm Diệc trừng mắt, nhổm người bật dậy khỏi ghế, thân thể căng cứng thẳng tắp, không dám tin mà nhìn Trương Văn – không phải, mà là Hà Tu Vũ, đồng thời nhìn sang Cung Ứng Huyền.
Từ lâu anh đã biết rằng nếu xét về sự chú ý của Cung Ứng Huyền dành cho người này thì sự tình sẽ không đơn giản, song sự phát triển này lại hoàn toàn vượt ngoài dự đoán của anh. Anh lại nhìn qua Khưu Ngôn, thấy sắc mặt chị bình tĩnh, hiển nhiên đã sớm biết rồi.
Hà Tu Vũ lại hơi ngẩn ra: “Anh cảm thấy tôi là Tử Diễm ấy à?” Câu hỏi kia vậy mà mang ngữ điệu khá là kinh ngạc, lại xen lẫn sự ngỡ ngàng và trào phúng: “Nếu tôi là Tử Diễm thì…” Hắn ta cười khổ một cái: “Tôi cũng tự mong mình là hắn.”
“Chúng tôi đã nghi ngờ từ lâu rồi, gã Tử Diễm này, vốn chẳng tồn tại. Ý tôi không phải là kẻ quay video, nói chuyện với chúng tôi, ra lệnh cho những người khác và lên kế hoạch cho những tội ác kia không tồn tại, rõ là hắn ta không phải một con người cụ thể, mà chỉ là một biểu tượng, là kẻ giả dạng thần thánh mà các người đã đắp nặn nên, là chiếc loa truyền đạt của vị thần trong tín ngưỡng của các người. Gã này càng thần bí, càng không giống người thường thì lại càng tốt, nếu hắn ta như một con người bình thường thì e là sẽ đánh mất đi tính thiêng liêng thần thánh.” Cung Ứng Huyền vừa nói vừa quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-diem-nhung-trang-ngon-lua-quan-phuc/2067886/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.