Đến cửa phòng làm việc, Nhậm Diệc chỉ vào ghế dựa: "Ngồi đi." 
Hai người ngồi đối mặt trước bàn làm việc, Nhậm Diệc quan sát Lý Táp. 
Tính cách của Lý Táp cởi mở thẳng thắn, không làm ra vẻ, lại có chút nam tính trẻ con, là cô gái duy nhất gia nhập trung đội nhưng cũng không gặp bất kỳ cản trở rõ rệt nào, điều này khiến lo âu và nghi vấn ban đầu của Nhậm Diệc thả lỏng không ít. 
Nhưng chuyện phát sinh lần này, chỉ sợ là tác động không nhỏ đến cô. 
Nhậm Diệc còn chưa mở miệng, Lý Táp đã phủ đầu: "Nhậm đội, chỉ huy đã tìm em nói chuyện rồi, em cũng đã làm tác động tâm lý, thật sự không cần khoa trương như vậy đâu, em không sao hết." 
"Chú ý đến thể chất và tinh thần của các cô chính là trách nhiệm của chúng tôi, tôi không nghĩ là có khoa trương gì cả. Cô cũng không nên mạo hiểm trong tình huống lúc đó, chuyện xảy ra sau đó cũng khiến tôi với chỉ huy vô cùng lo lắng cho cô." Nhậm Diệc nhìn Lý Táp đầy chăm chú, "Ai ai cũng nhìn ra được trạng thái của cô không được tốt, tôi không muốn cô dùng câu "Không có việc gì" để lấy lệ với tôi." 
Lý Táp cúi đầu, nghịch ngón tay của chính mình, không nói năng gì. 
Nhậm Diệc nói: "Cái chết của gã đó dọa đến cô sao?" Cảnh tượng kia quá mức máu me, quả thật không phải là chuyện người thường có thể tiêu hóa được. 
Nhưng Lý Táp kiên quyết lắc đầu: "Em phục vụ cho đội PCCC hai năm nay, thứ gì phải thấy em 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-diem-nhung-trang-ngon-lua-quan-phuc/1356195/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.