6.
Thành Tái Bắc được xây bởi hoàng thổ*. Xuân Đào dìu ta bước xuống khỏi kiệu hoa. Từ xa xa, có thể nhìn thấy thứ gì đó được treo trên tường thành.
/*Hoàng thổ: là một dạng trầm tích chứa các hạt khoáng chất mịn hơn cát nhưng thô hơn bụi hoặc đất sét, được lắng đọng bởi gió, thường có màu trắng hoặc nâu vàng. Cre: Osèque./
Gã man tộc hộ tống ta vô cùng đắc ý, nói bằng thứ tiếng Trung nguyên bập bẹ, khoe rằng đó là chiến lợi phẩm của Nhị hoàng tử bọn chúng. Chính là một cánh tay của tướng quân Trung Nguyên, đáng tiếc lại để hắn chạy thoát, chứ không thì bây giờ đầu hắn đã lơ lửng trên kia rồi.
Vị tướng quân Trung Nguyên nào mà bị mất tay?
À, hẳn là Ninh Vi của ta.
Thì ra người bên này đều gọi chàng là “Ninh tướng quân”. Dường như chẳng kẻ nào nơi đây biết rằng, chàng cũng từng là Ninh công tử tài sắc ngời ngời chốn hoàng thành.
Xuân Đào nhổ nước bọt vào mặt hắn, chử.i hắn là loại chó cậy gần nhà, nhưng gã thị vệ đó cũng không hề tức giận, hành lễ rồi rời đi.
“Công chúa, người đừng nghe hắn làm gì, hắn chỉ là cố ý khiến người khinh bỉ mà thôi…”
Ta vẫn nhìn chăm chăm vào điểm xa xa ấy.
“Ngươi nghĩ xem… Lúc ấy chàng đã phải chịu biết bao đau đớn?”
Cái đêm bị g.ãy tay ấy, liệu Ninh Vi có trằn trọc gọi tên ta hay không? Liệu chàng có hận ta hay không? Hận ta vì đã không quay đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dao-rung-roi/2794354/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.