5.
Hai mươi vạn quân địch đang áp sát lãnh thổ, hàng ngàn dân chúng nước ta bị lũ man tộc đá.nh đậ.p, ngượ.c đãi d.ã man.
Nhưng cũng không phải là đã hết cách.
Gã Nhị hoàng tử phái người đưa tới một phong thư cầu hoà.
Thật không thể tin nổi! Hắn lấy lui binh như một quân bài để thương lượng được cưới công chúa.
Nhưng… Trong triều đại này, còn nàng công chúa nào ngoài ta đâu? Làm gì còn ai khác.
Hoàng huynh giận muốn điê.n người, ném vỡ nát hết bình lọ trong ngự thư phòng. May mà ta đã cất hết mấy cái bình yêu thích của phụ hoàng đi, nếu không thì chẳng phải là tổn thất nghiêm trọng sao?
Lại bẵng đi một tháng.
Ninh Vi vẫn không viết thư cho ta, có phải chàng bị ch.ém mất tay phải hay không?
Ta một mực trông ngóng hoàng huynh nhắc đến chuyện hoà thân, nhưng hắn vẫn im ỉm không nói năng gì, dẫu cho ngày nào cũng đến gặp ta.
Thật là một nỗi canh cánh trong lòng.
Nếu huynh ấy đề cập, ta nhất định sẽ đồng ý. Ninh Vi… nhất định là sẽ hiểu cho ta mà.
Cuối cùng, chính ta lại là người chủ động đề cập đến chuyện này. Bởi lẽ, vị hôn phu của ta đã t.ử trận ở nơi Tái Bắc xa xôi, ta phải đến đó để nhặt x.ác chàng, ta phải đến đó để báo th.ù cho chàng.
Hoàng huynh nhất quyết không chịu đồng ý, dẫu cho ta có quỳ trên mặt đất, dập đầu đến chảy m,áu cũng vô dụng. Hắn nói, hắn đã đắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dao-rung-roi/2794355/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.