Trơn, mềm, thơm mát, ngọt, ấm.
Đây mới là hôn chứ. Đây mới là đầu lưỡi con gái chứ. Đầu lưỡi con gái và đầu lưỡi con trai không giống nhau..
Cho dù là Đường Trọng đã học được rất nhiều thứ trong ngục giam nhưng đối với việc này thì hắn hoàn toàn là một người ngây thơ.
Nếu như là một người bình thường, khi thân thể gặp phải đòn nghiêm trọng như vậy thì phản ứng đầu tiên sẽ là thả lòng và thân thể hoàn toàn rơi vào trạng thái tê liệt.
Phản ứng của người bình thường sẽ là vội vàng ôm chỗ đau, không có chút ý định phòng thủ hay phản kích.
Đường Trọng không phải là người bình thường. Cho nên hắn đã lựa chọn hành động chính xác nhất.
Hạ bộ đau đớn khiến hắn tỉnh táo lại, theo tiềm thức liền ôm lấy vòng eo của Đổng Bồ Đề, thân thể đè mạnh về phía sau.
Vì vậy Đổng Bồ Đề không trốn nổi liền bị hắn ấn ngã lên ghế salon.
Hai tay Đường Trọng đè lên hai tay cô, hai chân cũng đè lên hai chân cô. Cậu bé bị thương của Đường Trọng ngăn cô bé bị thương của Đổng Bồ Đề. Đường Trọng dùng lực lượng dã man của hắn để áp chế sự bạo lực dã man của cô.
Sau đó hắn liền gục đầu xuống, hung hăng ngậm lấy miệng Đổng Bồ Đề, luồn lưỡi của mình vào miệng cô...
- Ngu ngốc. Cô cho rằng tôi không biết à?
Đường Trọng thầm nghĩ trong lòng. Là vương tử trong ngục giam, thiên tài được mọi người công nhận, học tập kỹ năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017855/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.