Đổng Bồ Đề đưa tay chặn cằm Đường Trọng, chớp đôi mắt to như mặc ngọc nhìn chằm chằm vào Đường Trọng, nói:
- Làm bất cứ chuyện gì cũng phải có vốn. Làm người xấu lại càng phải có vốn. Anh có vốn liếng này không?
Đây rõ là khiêu khích, khiêu khích trần trụi.
- Không phải tôi đang cố gắng chứng minh với cô sao?
Đường Trọng vừa nói, tay liền nắm lấy cổ tay Đổng Bồ Đề, đẩy sang một bên, tạo khoảng trống tiện cho mình hành động.
Biến cổ nổi lên!
Đổng Bồ Đề vừa rồi còn dùng bàn tay mềm mại nhẹ nhàng nâng cằm Đường Trọng, hoàn toàn không khiến người ta sinh ra bất cứ sự đề phòng nào. Mặc dù Đường Trọng là một người quân tử quang minh vĩ đại, tấm lòng sáng lạn ai cũng khen ngợi, ở giờ khắc này cũng không nhịn được mà nảy ra ý nghĩ muốn cô sờ vuốt thêm chút nữa.
Nhưng khi Đường Trọng hành động thì bàn tay nâng nhẹ cằm của Đường Trọng lên lại mở rộng ra, trong nháy mắt hóa thành ưng trảo ác liệt, đánh về phía cổ hắn nhanh như chớp.
Cằm Đường Trọng vốn nằm trong tay cô, cô từ nhẹ nhàng chuyển ngay thành dã man chỉ trong một chiêu, không hề có chút khoảng cách nào, cũng hoàn toàn không để cho Đường Trọng có thời gian phản ứng..
Không có tài cán thì sao dám lên Lương Sơn.
Thảo nào cô gái này lại dám cả gan tiến vào cùng phòng với mình để nói ra lai lịch mình. Hóa ra cô ta là một cao thủ võ thuật, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017857/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.