Tôi có!
Tôi có!
Tôi có!...
Khương Di Nhiên vô số lần muốn hô lên hai chữ này.
Nhưng môi của cô nhúc nhích, cuối cùng cũng không nói được câu gì.
- Cô thật đáng buồn.
Đúng vậy, cô quả thật đáng buồn.
Cô đã yêu một người đàn ông căn bản không thể biểu hiện tình cảm ra ngoài. Ngay cả cơ hội sinh vì người đó, chết vì người đó, trả giá vì người đó cô cũng không có.
Có người phụ nữ nào càng đáng thương, càng thất bại hơn cô chưa?
Đường Trọng nói không sai, mình không thể học Khương Khả Nhân được, bản thân mình vĩnh viễn cũng không được như bà ấy.
Đường Trọng cười cười, kéo cửa phòng chuẩn bị rời đi thì vừa vặn thấy Khương Như Long đang đứng trước cửa ra vào.
- Sao? Tôi vừa tới mà cậu đã đi rồi?
Khương Như Long đứng chắn trước cửa ra vào, cười ha hả nói. Mặt như đao gọt, dáng vẻ tươi cười mê người, âu phục màu đen phụ trợ rất tốt cho dáng người cao gầy của hắn. Hơn nữa hắn khí chất cao quý, hoàn toàn xứng đáng là sát thủ thiếu nữ.
- Tôi cũng muốn ngồi nhiều một, chỉ có điều mọi người không hoan nghênh lắm.
Đường Trọng chỉ vào mọi người trong phòng rồi nói.
- Vậy sao?
Khương Như Long nhìn thoáng qua các anh chị em trong phòng, biểu lộ kỳ quái, nói:
- Xem ra cậu còn chưa hòa hẳn vào Khương gia chúng tôi rồi.
- Cần một ít thời gian.
Đường Trọng nói.
- Không vội.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017112/chuong-658.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.