Khương Di Nhiên cười lạnh nhìn Đường Trọng, nói:
- Cậu chỉ có một chút đảm lượng này thôi à?
- Cái đó không liên quan đến đảm lượng lớn hay nhỏ.
Đường Trọng vừa cười vừa nói:
- Đã biết rõ các người không thích tôi, tôi còn không biết điều mà chạy tới tham gia náo nhiệt. Đây không phải tự rước lấy nhục sao? Cô có thể chứng minh cô và bọn họ sẽ không vũ nhục tôi không?
- Tôi có thể cam đoan.
Khương Di Nhiên gật đầu nói.
- Da mặt của tôi rất mỏng, lòng tự trọng cũng rất yếu ớt... các người không nên làm thương tổn tới tôi.
Khương Di Nhiên cười ha hả nhìn Đường Trọng, nói:
- Yên tâm đi. Không ai tổn thương cậu đâu, cũng không có ai có thể tổn thương cậu hết. Cậu không tin tưởng chút gì vào bản thân mình sao?
- Tin tưởng thì có. Chỉ là không muốn phá hỏng tâm tình của mình thôi.
Đường Trọng nói:
- Các người tổn thương tôi, tôi lại tổn thương các người. Tôi không vui, các người cũng không vui, cần gì chứ? Các người đi ăn chơi đàng điếm, tôi về tắm rửa đi ngủ. Chúng ta đều có việc bận cả. Không phải tốt hơn sao?
- Chỉ là thấy nhiều người thì náo nhiệt hơn thôi.
Nụ cười trên mặt Khương Di Nhiên biến mất, vẻ mặt thành thật nhìn Đường Trọng:
- Cậu không nghĩ tôi là chị cậu à? Ngày đại hỉ của chị, cậu không thấy vui mừng cho tôi à?
- Đi chơi thôi.
Khương Khả Nhân đứng dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017113/chuong-657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.