- Anh không an phận.
Đây là câu nói đầu tiên khi Quan Tâm mở cửa nhìn thấy Đổng Tiểu Bảo.
Đổng Tiểu Bảo trái ôm phải ấp, ngoài miệng thì tán tỉnh, hai tay cũng không an phận hoạt động trên đùi và ngực của hai cô gái. Thấy Quan Tâm đến hắn liền cười to nói:
- Nói vậy là oan uổng người ta rồi. Có rượu ngon, có người đẹp, lại có thể có lợi nhuận bằng đô-la thì còn gì mà không an phận chứ? Nếu có loại chuyện tốt này thì anh chia cho anh em tôi với. Anh yên tâm tôi nhất định sẽ cảm động đến rơi nước mắt, làm tượng thần của anh mà thờ trong nhà, ngày ba nén hương, tuyệt đối sẽ không để anh nói tôi không an phận.
- Cái miệng của anh đúng là độc. Tôi muốn sống khoẻ mạnh chứ muốn ngày ba nén hương của anh làm gì?
Thoạt nhìn Quan Tâm khá thân thiết với Đổng Tiểu Bảo, trực tiếp đến ngồi trên ghế sô pha bên cạnh hắn. Thấy Đổng Tiểu Bảo không vì mình đến mà dừng động tác trong tay, liền bĩu môi nói:
- Người đẹp có nhưng sao tôi không có?
Lúc này Đổng Tiểu Bảo mới buông tay ra, tự mình rót cho hắn một ly rượu đỏ, nói:
- Đừng nói tôi tham lam. Người đẹp cũng là người, mà người thì phải có tự tôn. Dựa theo tình nghĩa huynh đệ thì tôi nên nhường cho anh một người đẹp bên cạnh tôi mới thích hợp. Mỗi người một cái, thật công bằng. Nhưng nếu tôi làm như vậy thì tôi coi các cô ấy là cái gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017110/chuong-659.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.