- Bác tài, đến Tượng Sơn.
Đường Trọng ngồi vào xe taxi, nói.
- A, Tượng Sơn à?
Tài xế quay người lại nhìn, nói:
- Anh em, đây chính là nơi tốt, là chỗ ở của nhà giàu ở Yến Kinh chúng ta. Nghe nói là chỗ có long mạch,có thể có long khí, người ở đó đều không phải người bình thường. Người anh em thân phận cũng không nhỏ nhỉ?
- Thực ra cũng không có gì.
Đường Trọng ngượng ngùng nói:
- Cha tôi là bộ trưởng nhân sự, quản lý tất cả quan viên trong nhà nước thôi.
- Vậy ư?
Tài xế cười ha hả nói:
- Vậy chắc cậu ít xuất hiện, đi ra ngoài cũng không có xe đưa đón mà lại ngồi vào chiếc xe taxi cũ này của tôi.
Vừa nói chuyện, tài xế cũng vừa khởi động xe.
- Bây giờ không phải đang lưu hành giả heo ăn thịt hổ sao?
Đường Trọng đội mũ, đeo kính râm, cho nên không sợ tài xế nhận ra mình.
- Các công tử phong lưu trong hội chúng tôi đều thích chơi cái này. Nếu có người chọc đến mà thân phận của chúng tôi bị lộ thì có phải sẽ doạ bọn chúng nhảy dựng lên không?
- Đúng vậy. Nếu tôi có một người cha làm bộ trưởng thì tôi cũng làm như thế. Xe là của tôi tự mua, không phải thuê. Thấy thuận mắt tôi mới chở, thấy không vừa mắt thì xin lỗi anh, tôi không phải lái xe tuỳ tiện, không chở. Mắng sao? Vô dụng thôi. Ai dám quản tôi chứ?
Đường Trọng đã sớm nghe nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017109/chuong-660.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.