Minh Châu có tuyết rơi còn sớm hơn Paris một chút. Sau một trận mưa, những bông tuyết trắng tinh liền rơi xuống. Chỉ là đám tuyết này quá nhỏ, rơi xuống liền tan chảy luôn, cũng chưa hình thành tuyết phủ được. Tô Sơn không thích tuyết nhưng lại thích mai. Góc tường mấy nhành mai, Trong rét nở mình ai. Xa biết không phải tuyết, Vì hương thoảng đâu đây. Ý cảnh ấy đẹp biết nhường nào chứ? Nhớ tới khiến lòng người cảm thấy ấm áp. Vừa hay trong viện của Tô Sơn có hai loại mai, hôm nay còn chưa rời giường đã thấy hương thơm thấm đẫm ruột gan. Cô liền chạy tới xem, quả nhiên thấy có những nụ hoa đang hé nở, lộ ra màu hồng phấn rất đẹp. Đáng tiếc là Tô Sơn không có nhiều thời gian ngắm mai ngắm tuyết. Hôm nay cô có chuyện quan trọng phải làm. Dưới sự đốc thúc của cô, công trình xây dựng Ngũ Lĩnh thôn tại Đông Chi hương đã hoàn thành. Theo kế hoạch trước kia của Tô Sơn là muốn trước tết có thể giúp toàn bộ thôn dân Ngũ Lĩnh được ở nhà mới. Hiện tại bọn họ đã hoàn thành mục tiêu trước thời hạn. Hoàn thành thì hoàn thành đi. Để cho những thôn dân này vào ở là được. Nhưng đội xây dựng lại truyền tới tin tức, thôn dân Ngũ Lĩnh Thôn muốn gặp Đường Trọng nói vài câu cảm tạ mới bằng lòng chuyển vào nhà mới. Đường Trọng đang ở nước ngoài, không thể nào đi được. Như vậy thì công tác này chỉ còn có thể do một cô gái có liên quan tới thôn Ngũ Lĩnh là Tô Sơn đi làm thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2016776/chuong-867.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.