Cũng không trách Thu Tĩnh Văn quát như thể trời sập xuống như vậy. Bởi vì cảnh tượng trước mắt thực sự rất khả nghi. Chưa nói tới việc Thu Ý Hàn đi cả đêm không về, khiến trái tim cô treo lên tận cổ, hiện giờ vào cửa lại thấy giường Đường Trọng có dấu vết của hai người đã ngủ, đang mặc áo tắm đi ra mở cửa, Thu Ý Hàn mặc áo tắm ở trong toilet... Cô làm sao có thể trả lời cho anh trai và chị dâu mình đây? Nếu để bọn họ biết Đường Trọng và Thu Ý Hàn đã xảy ra loại quan hệ này, thật không biết bọn họ sẽ làm chuyện điên cuồng gì nữa. - Cô. Thu Ý Hàn kêu. - Thu Ý Hàn, cháu sao lại không khiến người khác bớt lo đi hả? Cháu còn trẻ tuổi, sao lại đã phát sinh quan hệ với đàn ông rồi? Lúc trước đúng là không nên để cháu tới Pháp, cô cũng không nên phụ trách giám sát cháu. Không giám sát cháu thì cô cũng không phải chịu trách nhiệm gì... - Cô à... Thu Ý Hàn cũng hiểu được là cô mình đang nói chuyện gì, khuôn mặt đỏ bừng, hơi xấu hổ kêu lên. - Cháu đừng có gọi cô. Đợi tới lúc cha cháu tới đây, cháu sẽ không còn nhìn thấy người cô này nữa rồi. Nhất định cha cháu sẽ bóp chết cô. - Đêm qua chúng tôi không làm gì cả. Đường Trọng biết Thu Ý Hàn thẹn thùng, chủ động giải thích giúp. Mặt Thu Tĩnh Văn vui vẻ, sau đó lại biến thành càng tức giận hơn. - Đường Trọng. Thu Tĩnh Văn hùng hổ nhìn chằm chằm vào Đường Trọng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2016778/chuong-866.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.