" Xin chào."
Giọng nói thanh thoát trong trẻo cùng với dáng người quen thuộc vừa mới ra mở cửa phòng không ai khác chính là Aurora.
Còn người đàn ông vóc dáng khá gầy đang trừng lớn đôi mắt vốn rất xinh đẹp kia giống như đang xem thể loại kinh dị bí ẩn vẫn là một người quen, Hoắc Kình.
Hoắc Kình nhìn ả rất lâu, sau đó vô thức lùi chân về phía sau, làm một hành động ngốc nghếch chính là ngẩng đầu, xem kỹ lại số phòng.
Thế nhưng ba con số 443 kia hoàn toàn không sai lệch một li nào so với tin nhắn mà Tề Lãng gửi đến cho anh.
Trong lòng vẫn còn mơ hồ hoài nghi, Hoắc Kình trong một giây phút đã thật sự muốn chạy ra khỏi khách sạn, ngước mắt nghiền ngẫm tên khách sạn để chắc rằng bản thân không nhầm lẫn.
Nhưng mà, điều anh nghĩ không có khả năng xảy ra. Vì trước mặt anh lúc này, ngay bây giờ, vốn xuất hiện thêm một người nữa.
Người thanh niên kia dáng dấp cao lớn, bộ dạng vừa mới tỉnh rượu đang đứng song song với Aurora, khuôn mặt giống như anh vừa nãy, hoảng hốt.
Nắm tay Hoắc Kình run rẫy không còn sức lực siết chặt lại, cũng không có khả năng giơ cao lên, vung một cái tát thật xứng đáng và thỏa mãn.
Hai người cứ mải nhìn nhau mà không nói một lời nào, cho đến khi Tề Lãng lắp bắp thốt ra tên của anh.
" Hoắc...Kình."
Hoắc Kình nhìn thẳng vào đôi mắt của cậu, thấy được sự bồn chồn, lo lắng cùng sửng sốt. Tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-anh-thao-muon/2348306/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.