Khi tỉnh dậy, Aurora đã thấy mình đang bận một bộ đồ rách rưới và nằm trên sàn nhà lạnh lẽo.
Aurora muốn ngồi dậy nhưng chỉ mới động thân một tí đã thấy ê ẩm không muốn nhúc nhích thêm. Từ trong cơn mê tỉnh lại, Aurora giơ cao hai bàn tay, lại phát hiện một cái còng tay bằng kim loại sáng bóng đang giam cầm mình.
Xung quanh không có lấy một thứ ánh sáng, giống như ả đang thật sự bị nhốt dưới một tầng hầm ẩm mốc. Lúc này, bên tai văng vẳng tiếng chuột kêu chít chít ghê rợn.
Aurora dù gì cũng là một người phụ nữ, ả luôn ăn vận sạch sẽ thơm tho, ghét thứ dơ bẩn chạm vào người. Nhưng ngay lúc này, ả đang phải chịu đựng những thứ ghê tởm kia không ngừng bám vào cơ thể.
Ngón chân bị trầy xước, gió luồng qua một cơn cũng đủ khiến nơi đó bỏng rát đau đớn. Aurora run sợ, mặc sức mà lùi sát vào vách tường lạnh như băng kia.
Miệng ngập ngừng lên tiếng:
" Có...có ai không? Cứu với, cứu tôi với!!!"
Aurora kêu đến khản tiếng cũng không có ai đáp lại lời mình. Lúc này, ả mới trầm mặc, cố gắng nhớ lại những gì đã xảy ra.
Cách đây hai ngày, tức sau khi Tề Lãng tức giận đánh mình một cái rồi bỏ đi thì Aurora cũng chính thức bị Luke đuổi việc. Mặc kệ ả dùng chiêu trò thủ đoạn khổ nhục kế gì đi nữa, Luke vẫn thẳng tay đuổi ả ra khỏi quán.
Khi nhận lấy bao ánh mắt khinh rẻ mình, Aurora đã thật sự không thể chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-anh-thao-muon/2348304/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.