Chương trước
Chương sau
Lần theo đạo hồng quang kia để xác định vị trí, thân hình Như Mặc tựa như du long bàn, trước khi thiên la hoàn toàn buông xuống thì đã đi vào Trung Thiên cung, sau đó là đến thần điện.

Khi hắn đi vào bên trong, Vân Thư và Bảo Bảo ở trong kính cũng ngạc nhiên mở to mắt.

Như Mặc nhìn ma kính hồng ngọc, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm “ các ngươi vẫn khỏe chứ?”

” Phụ thân, ngươi vào bằng cách nào? Không phải đã khép lại rồi sao?” Bảo Bảo vận dụng pháp lực chỉ trong chốc lát nhưng đã thấy mệt mỏi, cảm giác thân hình như bị nhũn ra, thiên la quả thật rất lợi hại, lúc nàynàng muốn nói chuyện cũng tốn không ít khí lực, nhưng nhìn thấy phụ thân thì nàng biết mình đã có chỗ để dựa vào.

” Như Mặc, ngươi vẫn trở lại!” Vân Thư vô lực thở dài, vốn định mộtmình chịu chết, không ngờ đến cuối cùng cũng không chống lại được vậnmệnh, làm cho Bảo Bảo và Như Mặc cùng bị liên lụy.

” Xà quân đại nhân!” Ảnh Nhiên lần đầu tiên nhìn thấy Xà quân đại nhân nổi tiếng cường đại nhất yêu giới.

” Bảo Bảo, ngươi còn dám gọi ta là phụ thân? Ai cho ngươi tới đây? Lá gan thật lớn a, ngươi biết ngươi làm nương ngươi sắp phát điên rồisao?”. Như Mặc ngoài miệng mắng Bảo Bảo, tay cũng không ngừng, trong lúc nói chuyện thì một đạo lục quang cũng từ hai ngón tay hắn bắn về phíamặt kính hoàng kim.

Có pháp lực cường đại của Như Mặc hỗ trợ, Bảo Bảo và Ảnh Nhiên cảmthấy thoải mái hơn nhiều, ngực không còn khó chịu vì bị áp lực đè nặngnữa.

” Thực xin lỗi, phụ thân!” Nàng đương nhiên biết sẽ làm cha me thương tâm nhưng việc đã đến nước này cũng không có biện pháp nào khác, hiệngiờ phụ thân đã vào đây, nhất định mẫu thân ở bên ngoài sẽ sống khôngbằng chết “ Thanh Liên hắn đâu?’

“Ta không gặp Thanh Liên và Mặc Mặc” Như Mặc nhíu mày, lại bổ sung thêm pháp lực.

” Không cần lo lắng, ta đã sai hoàng vệ bên cạnh ta đưa bọn họ đến Xà tộc, lúc này chắc đã tới nơi”. Vân Thư nhẹ giọng lên tiếng.

” Vân Thư, còn có ngươi, ngươi dám tính toán một mình chờ chết, nếutất cả chúng ta cùng chết ở đây thì thôi, nếu có thể ra khỏi đây, tanhất định sẽ không tha cho ngươi”. Như Mặc lạnh lùng chuyển sang nhìnVân Thư “ ngươi thực sự rất hồ nháo, chúng ta quan tâm ngươi mà ngươikhông chút nào để ý tới chúng ta sao? Ngươi cao ngạo, không muốn yếu thế trước thiên đình, không chấp nhận chuyện chưa chiến đã bại, chúng tađều biết cũng nguyện ý cùng sát cánh bên cạnh ngươi, ngươi chẳng nhữngkhông cần còn tìm cách đem chúng ta rời đi, ngươi thực sự là muốn làmcho Mặc Mặc thương tâm mà chết a”

” Như Mặc, ngươi đừng nói!” Vân Thư làm sao không biết, chỉ cần hắncúi đầu, chỉ cần hắn muốn bỏ đi thì bọn họ đã có cơ hội đi tới một nơixa xôi, hắn tin người kia cũng nhất định sẽ không bỏ qua, nhưng nếu hắnlàm vậy thì có nghĩa là hắn chịu khuất phục trước người kia, cũng cónghĩa là sự kiên trì nhiều năm trước của hắn đều sai, càng có nghĩa làmình phải thừa nhận lựa chọn hắn mới là đúng, mà tất cả những chuyện đóVân Thư đều không thể chấp nhận được, hắn tình nguyện chết cũng khôngmuốn cúi đầu trước người kia, không cúi đầu trước quá khứ của chínhmình.

Nhưng hắn không ngờ, dù hắn không muốn làm liên lụy tới bất kỳ ai thì cuối cùng vẫn ảnh hưởng tới Như Mặc và Bảo Bảo.

“Phụ thân, trong lòng Vân Thư nhất định cũng rất đau khổ, ngươi đừngnói hắn nữa”, nhìn bộ dáng Vân Thư đã suy yếu đến cực điểm, Bảo Bảokhông đành lòng.

Như Mặc bất đắc dĩ thở dài một hơi,” Quên đi, hiện tại nói cái gìcũng đã chậm, chúng ta đã bị nhốt ở bên trong, Vân Thư nếu biết ngươi có bảo bối này thì lúc trước ta đã đồng ý lời đề nghị của Thanh Liên, nhờTuyết Ưng vương hỗ trợ, bằng vào đạo hạnh của ba chúng ta, cộng thêmHuyễn Điệp Linh Ngọc của Địch Tu Tư cùng ma kính hồng ngọc thì có thểđối phó được với thiên la, bây giờ thì không kịp nữa rồi”

” Như Mặc, ngươi cho rằng cần bao nhiêu năm đạo hạnh mới đủ để phá bỏ thiên la?” Vân Thư nghe hắn nói xong, chậm rãi hỏi lại.

Như Mặc vẫn không ngừng bổ sung pháp lực vào ma kính, trầm tư nó “ ta cùng Tuyết Ưng vương là thích hợp nhất, Mặc Nhiên nội đan cùng Thiên La Địa Võng của hắn đều ở trong cơ thể chúng ta, nếu dốc hết sức thì pháplực sẽ đạt được mười phần, Thanh Liên mất Hỏa Hồ Thánh Châu nhưng vẫncòn sáu ngàn năm đạo hạnh, hơn nữa Huyễn Điệp Linh Ngọc cũng có ba ngànnăm pháp lực, cùng với ma kính hồng ngọc của ngươi, chúng ta nếu cókhoảng hai vạn năm nghìn năm đạo hạnh thì đủ sức phá bỏ thiên la”

Bọn họ nếu có hai vạn năm nghìn năm đạo hạnh, một khi xuyên thấu makính hồng ngọc thì có thể biến thành năm vạn năm, thậm chí là nhiều hơn, chắc chắn bọn hắn có thể ngưng tụ pháp lực về một chỗ.

Lúc trước Như Mặc cho rằng đối phó với thiên la thì cần phải có ítnhất năm ngàn năm đạo hạnh, mà Vân Thư pháp lực chưa mất thì ngũ vươngbọn họ vẫn không đủ sức, càng không nói tới chuyện Vân Thư đã mất pháplực,cho nên Như Mặc mới phủ quyết kế hoạch của Thanh Liên, hắn nào đâubiết được Vân Thư có được ma kính hồng ngọc có thể làm gia tăng pháplực.

Chẳng lã là vận mệnh sao? Hiện giờ dù có ma kính thì pháp lực không đủ cũng là phí công vô ích.

” Hai vạn năm nghìn năm sao?” Vân Thư nỉ non lặp lại.

” Hai vạn năm nghìn năm? Nhiều như vậy!” Bảo Bảo chắc lưỡi “ phụthân, không cần nhiều như vậy được sao? Hỏa Hồ Thánh Châu đang ở trongcơ thể ta, mặc dù ta đạo hạnh không bao nhiêu nhưng cơ thể ta đã hợp với Hỏa Hồ Thánh Châu làm thành một thể, tin tưởng là có được hơn ba ngànnăm pháp lực. Ngươi có gần một vạn năm đạo hạnh, còn có Huyễn Điệp LinhNgọc chứa ba ngàn năm pháp lực nữa, tính tổng cộng chúng ta đã có mộtvạn sáu ngàn năm”

” Xà quân đại nhân, Ảnh Nhiên cũng có gần bốn ngàn năm đạo hạnh,trong quá trình tu luyện chưa từng làm qua chuyện ác gì, tuy rằng chưaluyện ra được bảo vật gì nhưng pháp lực vẫn rất tinh thuần, nguyện xincống hiến” Ảnh Nhiên cũng xung phong góp sức.

” Phụ thân, như vậy ba người chúng ta đã có hai vạn năm, vẫn không đủ sao? Nhất định phải là hai vạn năm nghìn năm sao?” Bảo Bảo dùng ánh mắt chờ mong nhìn về phía Như Mặc, chỉ cần có một tia hi vọng để được sốngmà gặp lại Thanh Liên, nàng cũng muốn thử

Như Mặc nhìn nhìn Bảo Bảo cùng Ảnh Nhiên, có chút khen ngợi, nhưngcũng có chút bất đắc dĩ lắc đầu,” Không đủ! Đây chỉ là phỏng đoán củata. Ta từng cẩn thận tính qua, gần một vạn năm qua bốn mươi chín vịthượng tiên không ngừng dùng tiên lực để luyện ra thiên la, một phần làvì siêu độ tinh lực,đối với chúng ta lực sát thương sẽ không quá lớn làvì chúng ta không phải là ác yêu, chúng ta là thiện yêu muốn tu thànhtiên, một nửa là dùng để sát tiên, bọn họ gia tăng tiên lực cho thiên la là dùng để tru linh diệt tuyệt, mà chúng ta cần có hai vạn năm nghìnnăm đạo hạnh, thông qua ma kính hồng ngọc hi vọng sẽ tăng thành năm vạnnăm pháp lực, trong lúc các thượng tiên vẫn đang gia tăng tiên lực chothiên la thì hi vọng có thể phá vỡ được một lỗ hổng nhỏ trên thiên la,Tuyết Ưng vương đang ở bên ngoài chờ chúng ta, chỉ cần có lổ hổng thì có hi vọng đi ra ngoài. Nếu không đến khi thiên là thực sự trở thành sáttiên thì đừng nói là hai vạn năm nghìn năm, cho dù chúng ta có năm vạnnăm đạo hạnh, lại thêm sự hỗ trợ của ma kính hồng ngọc cũng không có hivọng đi ra ngoài”

Như Mặc vừa dứt lời, Bảo Bảo uể oải cúi đầu, Ảnh Nhiên cũng có vàiphần ảm đạm, Như Mặc thấy thế thì lên tiếng an ủi “Trong quá trình tuluyện nếu chỉ có nửa điểm sơ sẩy thì cũng sẽ gặp nguy hiểm, chỉ cần biết thực lực chân chính của đối phương, không ngại thực lực của đối phươnglớn hơn mà trong quyết đấu, ngươi cũng chỉ thâu phân, đừng nói là bâygiờ thực lực của chúng ta thua xa thiên la, tuy nhiên các ngươi đừng quá bi quan, có ta ở đây, trong vòng năm, ba ngày, thiên la cũng đừng monglàm tổn thương chúng ta”

Những lời của Như Mặc cũng không làm bọn họ thấu vui hơn, sau ba, năm ngày đó thì tình hình sẽ thế nào?

Vẫn không thể thoát chết.

Chỉ khác biệt là sớm hay muộn mà thôi.

” Bảo Bảo, Ảnh Nhiên, các ngươi thu tay lại nghỉ ngơi đi, chờ khi tamệt thì các ngươi sẽ thay thế, như vậy chúng ta sẽ kéo dài thời giannhiều hơn, có lẽ Tuyết Ưng và Thanh Liên ở bên ngoài sẽ nghĩ được biệnpháp nào đó”

Như Mặc thấy bọn họ không vui liền nhẹ giọng an ủi, Vân Thư lúc nàyđã quay lại nằm trên nhuyễn tháp, giống như là đang ngủ, Như Mặc biếthắn bây giờ là linh thể, so với bọn họ còn khó chịu nhiều hơn, bây giờthấy hắn nằm, tuy rằng có lo lắng nhưng vẫn không nói gì, theo tính tình của Vân Thư thì hắn không cần người khác thương hại.

Bảo Bảo cũng biết phụ thân nói vậy là muốn an ủi các nàng.

Thiên la một khi buông xuống, trừ phi sinh linh bị giết hết thì không thể nào thu lại, người bên ngoài không vào được, người bên trong cũngkhông thể ra, Thanh Liên và Tuyết Ưng vương cho dù có ở bên ngoài thì có thể làm được gì chứ.

Nhưng nàng và Ảnh Nhiên cũng nghe lời mà thu hồi pháp lực, im lặng ngồi điều tức, chờ khi phụ thân mệt thì tiếp sức cho hắn.

Lúc này Bắc Dao Quang và Tuyết Ưng ở bên ngoài cũng chỉ có thể thúcthủ vô sách, không có biện pháp gì ngoài trừ thấp thỏm, lo âu, chăm chúnhìn đạo hồng quang bên trong, so với trước lúc Như Mặc đi vào thì sánghơn rất nhiều, không cần nghĩ cũng biết người đang dùng lực để chống đỡlà ai.

” Tuyết ưng, ngươi nói nếu Như Mặc và Mặc Mặc đều ở bên trong thì cóthể chống đỡ được bao lâu?”. Từ lúc Như Mặc đi vào bên trong thì Bắc Dao Quang đã hỏi đi hỏi lại chuyện này không biết bao nhiêu lần, Tuyết Ưngvương cũng biết nàng lo lắng cho nên vẫn kiên nhẫn trả lời “ phu nhânđừng lo lắng, nhìn đạo hồng quang kia thì trong vòng mười ngày, Như Mặcbọn họ sẽ không có vấn đề gì, có lẽ Thanh Liên và Mặc Mặc cũng rất antoàn”

Tuyết ưng vương bọn họ căn bản không biết ở bên trong chính là ẢnhNhiên cùng Bảo Bảo, còn tưởng rằng là Thanh Liên cùng Mặc Mặc, bởi vìtrên đường đi hắn đã nghe Như Mặc kể chuyện Thanh Liên độ cho Vân Thưmột ngàn năm pháp lực, hơn nữa Hỏa Hồ Thánh Châu cũng không ở trong cơthể hắn, cho nên đạo hồng quang lúc đầu không sáng lắm, điều đó cũng phù hợp với tình trạng pháp lực hiện tại của Thanh Liên, Mặc Mặc thì đạohạnh không bao nhiêu, chẳng qua chỉ có Thất Sắc Khổng Tước Thạch củaTước vương Vân Thư mà thôi, cho nên hắn mới dự đoán như thế.

“Mười ngày, mười ngày sau thì sẽ thế nào? không biết Thanh nhi có tìm được Bảo Bảo ở Hỏa Hồ tộc, trên đường đi cũng không nhìn thấy nàng, hẳn là nàng đã đến trước chúng ta phải không?”

Bắc Dao Quang tâm hoảng ý loạn nhìn thiên la, hơn một trăm năm quachưa từng lìa xa Như Mặc bây giờ chia cách như vậy, tựa hồ như là vĩnhquyết, Như Mặc vốn là trời của nàng, là tất cả của nàng, trong cảm nhậncủa nàng, Như Mặc rất mạnh, không có gì có thể làm khó được hắn, lạikhông ngờ chỉ mới trải qua một trăm năm hạnh phúc đã gặp phải đại họanhư vậy, nàng còn tưởng bọn họ sẽ có rất nhiều thời gian bên nhau, sớmbiết như vậy, sớm biết như vậy…

Bắc Dao Quang không thể tiếp tục nghĩ được nữa, tâm đã muốn rơi xuống nhưng phải mạnh mẽ kéo lên, không thể nhanh chóng buông xuôi như vậy,dù sao cũng chỉ mới ngày đầu tiên, nàng đã buông xuôi thì Như Mặc ở bêntrong thiên la sẽ thế nào. Nàng nhất định phải kiên cường.

Khi Thanh Liên cùng Mặc Mặc đuổi tới, nhìn thấy Tuyết Ưng vương cùngBắc Dao Quang vẻ mặt ngưng trọng, không ngừng đi tới đi lui ngoài thiênla mà không nhìn thấy Như Mặc và Bảo Bảo đâu thì liền biết là nguy rồi

” Mẫu thân–”

” Tuyết ưng, Như Mặc hắn đi vào đã bao lâu?”

Tuyết Ưng vương nhìn thấy bọn họ đến thì ngây ngẩn cả người, Bắc DaoQuang không khống chế được mà chỉ tay vào Thanh Liên cùng Mặc Mặc, cóchút run rảy nói “ Mặc Mặc, Thanh Liên, các ngươi ở đây, vậy thì ở bêntrong là ai?”

” Thanh Liên, sao lại thế này, ngươi như thế nào lại ở bên ngoài,người có pháp lực tương đương ngươi là ai? Như Mặc nhìn thấy đạo hồngquang kia liền ngay trước khi thiên la bao trùm toàn bộ mà đi vào bêntrong” Tuyết Ưng vương cũng nghẹn họng trân trối.

” Chết tiệt, nhất định là Ảnh Nhiên cùng Bảo Bảo! Tiểu yêu tinh chếttiệt, nếu còn có thể gặp lại nàng, ta nhất định sẽ hảo hảo đánh vào mông nàng mấy cái”. Ánh mắt Thanh Liên lộ ra sự ảm đạm, ai cũng biết khithiên la buông xuống thì người hay yêu đều không có cơ hội đi ra.

“Ảnh Nhiên là ai” Bắc Dao Quang nghe nói Bảo Bảo ở bên trong thì nhưmuốn ngất đi “ Bảo Bảo sao có thể đến trước chúng ta mà đi vào trongđó?”

“Đây nhất định là do vận mệnh an bài, khi cùng ta du lịch nhân gian,Bảo Bảo đã tình cờ cứu được một người của Tuyết Ưng tộc, một mặc ưng đãcó gần bốn ngàn năm đạo hạnh, vì muốn tranh cao thấp với Mặc Mặc nên mới thu nàng làm người hầu, cho nên mới có thể đến trước Tuyết Ưng vương mà đi vào trong thiên la, nàng nhất định cho rằng ta cùng Như Mặc và BắcDao ngươi đều ở trong đó nên mới đi vào”

Một chữ duyên kia lại làm ra tình trạng như hiện giờ, Thanh Liên thực sự không biết là do thiên định hay là mệnh định.

Tuyết Ưng vương nghe thấy cũng rất ngạc nhiên, trong tộc của hắn từkhi nào lại xuất hiện một kẻ có đạo hạnh cao thâm như thế mà hắn thân là Ưng vương lại không hay biết gì?

” Tỷ phu, Tuyết Ưng thúc thúc, mặc kệ là tỷ tỷ vì sao lại đi vàotrong, vấn đề quan trọng hiện tại là chúng ta có cách nào để đưa bọn họra không? hiện tại chỉ có pháp lực của một mình phụ thân là có thể chống lại thiên la mà thôi”

Mặc Mặc hiện tại làm sao còn có tâm tình quản Bảo Bảo là như thế nàođi vào, hắn chỉ muốn biết có cách nào phá vỡ thiên la để đem Như Mặc,Bảo Bảo cùng Vân Thư đi ra.

Lời này vừa ra, ba người lớn cùng rơi vào trầm mặc, nhất là ThanhLiên, nhìn thấy thiên la ngày càng sáng lên thì âu lo trong mắt càngtăng.

Chỉ có hắn và Tuyết Ưng thì làm sao có thể phá vỡ thiên la. Như Mặcpháp lực tuy cao hơn hơn hai người bọn họ cộng lại nhưng cũng chỉ có thể nỗ lực để không bị thiên la gây tổn thương, nhưng cũng không thể chốngcự lâu dài. Chẳng lẽ bọn họ ngoại trừ ngồi chờ chết thì không còn biệnpháp nào khác?

” Không– tỷ phu, van cầu ngươi, ngươi là Hồ vương Thanh Liên trí tuệnhất thiên hạ, ngươi nhất định sẽ có biện pháp, đúng không? Mau tìm cách đi, ta không thể không có bọn họ, phụ thân, Vân Thư, tỷ tỷ, người nàota cũng không thể thiếu, nếu bọn họ chết thì ta và mẫu thân làm sao sống được”

Mặc Mặc vẫn chưa từng rơi lệ mà lúc này cũng không kiềm nén được nữa, nước mắt rơi xuống như mưa, ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng cầu xin hắn,hắn cũng biết nếu Thanh Liên có cách thì sẽ không chờ hắn phải cầu xin,trong mắt hắn sẽ không tràn đầu đau xót như vậy nhưng hắn chỉ còn niềmhi vọng duy nhất, cầu xin Thanh Liên, dối gạt mình rằng hắn vẫn có cách.

Hắn là Hồ vương trí tuệ nhất thiên hạ? Thanh Liên cười khổ

Nhìn thấy thiên la ngày càng chói sáng rực rỡ, biết là thiên đìnhđang không ngừng gia tăng pháp lực, nếu cứ tiếp tục bổ sung lực lượngnhư thế thì Như Mặc rất nhanh sẽ không chống cự được.

Gia tăng pháp lực?

Trong đầu tinh quang chợt lóe, Thanh Liên nheo mắt nhìn Tuyết Ưngvương, Mặc Mặc và Bắc Dao Quang. Nhìn thấy mắt hắn tỏa sáng thì mọingười cũng biết hắn đã có biện pháp.

Lập tức đồng thanh hỏi “ tỷ phu, Thanh Liên, ngươi đã có biện pháp gì?’

Thanh Liên cũng không tính giấu diếm “ ta có một chủ ý, tuy rằng tỷlệ thành công rất thấp nhưng cũng còn hơn là chúng ta không làm gì, cứngồi yên đây mà đau khổ, dày vò, đó cũng không phải là tác phong củaThanh Liên ta. Nhưng lần này cần phải nhờ bộ tộc Tuyết Ưng hỗ trợ”

” Thanh Liên, nói đi! Mặc kệ là chủ ý gì nhưng lúc này có cách thì đã là tốt rồi, cho dù muốn ta đánh cược cả sinh mệnh của mình thì cũngkhông tiếc” Tuyết Ưng vương ngữ khí kiên định, tràn đầy tình nghĩa.

” Tỷ phu, ngươi nói mau!” Mặc Mặc nghe nói có biện pháp, lập tức ngưng khóc, vội vã lên tiếng.

Bắc Dao Quang cũng đồng dạng sốt ruột, nhưng không có nói chuyện, chỉ dùng đôi mắt ngập nước nhìn Thanh Liên.

“Tập trung lực lượng đánh lên thiên đình, tiến hành tru tiên” Thanh Liên trầm giọng.

” Tru tiên?” Ba người trăm miệng một lời hỏi ngược lại.

“Đúng, tru tiên. Thiên la là do bốn mươi chín vị thượng tiên tạo nên, một khi thiên la đã buông xuống thì không thể dừng lại nhưng nếu giếtchết những người tạo ra thiên la thì thiên la không cần đánh cũng sẽ tựhủy. Chúng ta là yêu tinh, nếu lần này nháo lên tận thiên đình thì mặckệ hành động lần này có kết quả hay không thì từ nay về sau đều rơi vàoma đạo, trở thành ác yêu trong miệng thiên đình. Tuyết Ưng ngươi có bằng lòng cùng ta hành động không?”

Thanh Liên chăm chú nhìn Tuyết Ưng, ánh mắt tràn đầy mong đợi và tínnhiệm, ánh sáng trong mắt hắn có thể làm cho thiên địa phút chốc trở nên thất sắc, mà ba người kia nghe những lời của hắn thì khí huyết dângtrào.

” Ta đi!” Mặc Mặc lập tức lớn tiếng nói:” Cái gì ma đạo hay không mađạo, ta cũng không hiếm lạ thiên giới có thừa nhận hay không, dù sao tavốn là xà tử, lại kế thừa mệnh cách Phá Quân tinh của mẫu thân nên đãsớm cùng thiên giới bất lưỡng lập, mấy năm nay chuyện ta đã làm, nhất là chuyện lần này thì thiên đình làm sao có thể thừa nhận?”

” Thanh Liên, chỉ bằng hai người chúng ta e là không đủ, ta lập tứcphát động lệnh triệu hồi khẩn cấp tộc nhân trong tộc, tám đại tướng dưới quyền đều là thuộc hạ trung thành, tình như huynh đệ, bọn họ sẽ khôngđể ý chuyện có thành tiên hay không mà sẽ theo ta đánh lên thiên đình,cho dù không phá được cái thiên la chó má này thì cũng quậy cho thiênđình long trời lở đất đi”

Tuyết Ưng vương vốn là người yêu ghét rõ ràng, mấy ngàn năm trước,chỉ vì một sự hiểu lầm mà hắn đối nghịch với Như Mặc suốt mấy ngàn năm,sau khi đã cởi bỏ khúc mắc thì vẫn thấy áy náy với Như Mặc, bây giờ đãcó cơ hội để hắn làm gì đó cho Như Mặc, chẳng sợ phải trả giá bằng cảtính mạng, hắn cũng không ngại, hắn cũng đã sớm không vừa mắt sự chuyênchế, cường quyền của thiên đình rồi, những lời của Thanh Liên càng hợp ý hắn hơn.

” Như thế rất tốt! tộc nhân Hỏa Hồ tộc ta đều là giảo hoạt thànhtánh, chuyện ta không muốn thành tiên đã làm nhiều người tức giận, lúcnày muốn kêu bọn họ cùng lên trời tru tiên thì sợ là không thể, nhưngkhông sao, có Thanh Liên ta thì cũng bằng toàn bộ Hỏa Hồ tộc rồi”. Thanh Liên cuồng tứ không kềm chế được, tiêu sái kiêu ngạo giờ phút này lạilần nữa triển lộ đi ra, ngồi chờ chết không phải là tính cách của ThanhLiên hắn, nếu lần này Bảo Bảo bất hạnh chết đi, từ nay về sau hắn cũngsẽ không để cho thiên đình được yên ổn ngày nào, cho đến khi hắn chết đi mới thôi.

” Tỷ phu, ngươi thật không hỗ là con rể của Bắc Dao gia ta, ta vàngươi cùng đi, tuy rằng pháp lực của ta không cao nhưng ta có mệnh cáchtinh quân, nên việc ra vào thiên đình sẽ không dễ dàng bị phát hiện,phóng lửa, thiêu đốt thiên đình, nếu không lấp cạn cái Dao Trì kia thìta sẽ không gọi là Bắc Dao Mặc Mặc”

Đôi mắt màu đen của Mặc Mặc tràn đầy oán hận và mong muốn trả thù.

” Không, Mặc Mặc, ngươi không cần lên thiên đình, ta muốn ngươi đếnmột nơi để tìm một người” Thanh Liên từ chối đề nghị của hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.