Chương trước
Chương sau
” Đi nơi nào?” Bắc Dao Mặc Mặc ngạc nhiên trợn to mắt hỏi.

Thanh Liên vẫy tay, ý bảo hắn tới gần, Mặc Mặc lập tức tiến lên,Thanh Liên ghé vào tai hắn thì thầm một hồi, thần sắc Mặc Mặc cũng biếnđổi liên tục, biểu tình hồ nghi.

” Thấy hắn, liền chiếu theo lời ta dặn như vậy mà nói, ngươi nhớ kỹchưa?” Thanh Liên vẻ mặt thận trọng dặn dò thêm “có được hay không phảinhờ vào chuyện này, dù sao chuyện chúng ta tru tiên cũng chỉ là phân tán lực lượng của thiên đình, làm cho họ bối rối nhất thời, dù sao chúng ta cũng chỉ có mấy người mà xông lên thiên đình thì cũng không phải dễ như chúng ta nghĩ, chỉ riêng các công trình kiến trúc, vật dụng ở đó cũngđều có thánh lực, đối với yêu tinh chúng ta đã là gánh nặng mà cũng làáp lực to lớn, cho nên tất cả vẫn phụ thuộc vào khả năng diễn xuất củangươi, ngươi nhất định phải nhớ kỹ lời ta đã dạy ngươi nói”

” Tỷ phu, hắn sẽ hỗ trợ sao? Thật sự sẽ có hiệu quả sao? Xà tộc chúng ta xưa nay không có qua lại với hắn, hắn sao lại chịu giúp chúng ta đối phó với thiên đình, dù sao so với Ngọc Đế, hắn cũng chưa chắc có tiếngnói hơn”

Mặc Mặc vạn phần lo lắng, người Thanh Liên biểu hắn đi tìm lần nàytuy cũng là thượng thần nhưng lại không có giao tình với bọn họ, màthiên la lần này buông xuống, cho thấy thiên đình đã quyết tâm đối phóvới bọn họ, hắn đi cầu người nọ thì có tác dụng sao?

Hắn không ngại đi cầu người khác, hắn chỉ sợ có cầu cũng vô dụng, ngược lại còn đánh mất cơ hội ở bên Vân Thư.

” Ngươi đi đi! Chỉ cần ngươi không xúc động, tất cả đều theo lời tađạ dạy mà nói ra thì cho dù miệng hắn thốt ra những lời khó nghe thì hắn cũng sẽ mềm lòng, huống chi hắn và các ngươi là có quan hệ sâu xa,nhiều năm trước vẫn rất xem trọng phụ thân Như Mặc của ngươi, vẫn chờhắn thành tiên lên trời thì đưa về làm phụ tá nhưng không ngờ thiên đình vì muốn các vị Tinh Quân trở về vị trí cũ mà thiết lập cục diện cho Bắc Dao gặp gỡ Như Mặc, làm cho Như Mặc không thể đắc đạo thành tiên.Hắntuy ngoài miệng không nói gì nhưng trong lòng đã bất mãn với thiên đình, lúc này ngươi đi cầu xin hắn, tỏ vẻ đáng thương lại chiếu theo lời tadạy mà nói thì chắc chắn hắn sẽ ra mặt vì chúng ta, chỉ cần hắn lêntiếng hỗ trợ thì ba vị khác cũng sẽ không bàng quan đứng nhìn. Dù sao tổ tiên Vân Thư cũng có huyết thống từ bộ tộc này, ngươi quên rồi sao?”

Thanh Liên mặc dù không có nắm chắc mười phần nhưng cũng được tám,chín phần, chỉ hi vọng Mặc Mặc không quá xúc động, chỉ cần nhẫn nhị,không tức giận thì hắn tin tỷ lệ thành công rất lớn, sau đó lại bổ sung “ ta hoài nghi ba vị khác cũng sớm tập hợp lại rồi, nhưng chưa có cơ hộiđể nhúng tay vào thôi, Mặc Mặc lần này ngươi đi cầu xin giống như là cho bọn họ một cái cới, tám chín phần sẽ có tác động”

Tuyết Ưng cũng nghe được Thanh Liên muốn Mặc Mặc phải đi làm gì, haimắt lập tức sáng lên “ Mặc Mặc, nghe tỷ phu của ngươi đi, Thanh Liên quả không hổ là Thanh Liên, trong tình huống này mà còn nghĩ ra được chuyện như vậy, chính xác, ta sao lại quên giữa bọn họ còn có quan hệ sâu xachứ. Ta nghĩ việc này thì chín phần là sẽ thành, chúng ta ra mặt thì sẽnguy nhưng Mặc Mặc dù sao cũng là con của Như Mặc, là phận tiểu bối, đểMặc Mặc đi cầu tất nhiên là không thể tốt hơn. Mặc Mặc, ngươi đi mau đi”

Mặc Mặc vốn đang có chút lo lắng, nghe Tuyết Ưng vương nói thế thìcũng tin tưởng hơn, lập tức gật đầu “ dạ, tỷ phu, ta lập tức đi ĐôngHải”

” Mau đi đi! Nhớ lấy không cần nôn nóng, bọn họ có thể sẽ cố ý thửthách tính nhẫn nại của ngươi, không tới phút cuối nhất định không đượcra ta, cho nên ngươi phải kiên nhẫn, hiểu chưa? Thiên đình thì bị ta vàTuyết Ưng phá rối, trong thiên la đã có cha ngươi, ngươi không cần phảinóng vội, chỉ cần chúng ta không để cho thiên đình có cơ hội gia tăngpháp lực cho thiên la thì trong vòng mười ngày, Như Mặc cùng Vân Thư sẽkhông có chuyện gì, thành bại đều phụ thuộc vào ngươi, Mặc Mặc, ngươiđừng làm chúng ta thất vọng”

Thanh Liên chỉ sợ Mặc Mặc tuổi trẻ khí thịnh, không chịu nổi một chút ủy khuất, không nhẫn nại được mà dặn đi dặn lại.

” Tỷ phu yên tâm, liên quan tới tánh mạng của những người thân nhấtcủa ta, ta sẽ cẩn thận, ta không phải là người không hiểu chuyện, ta điđây” Mặc Mặc nói xong thì liền hướng về phía đông mà đi.

Nhìn thân hình hắn biến mất trong mây, lúc này Thanh Liên mới quaysang Bắc Dao Quang “ Bắc Dao, ta biết muốn ngươi quay về Xà tộc chờ tintức thì ngươi sẽ không đồng ý nhưng ta và Tuyết Ưng ngay lập tức sẽ đilên thiên đình, ta còn có việc muốn giao cho ngươi làm, nhưng sợ là sẽcó nguy hiểm tới thân thể của ngươi, ngươi có bằng lòng thử một lần haykhông? chúng ta phải tận dụng tất cả khả năng của mọi người để tìm cơhội cứu bọn họ, bất luận là phương pháp gì thì cũng phải làm, không quan tâm là quang minh chính đại hay không”

” Thanh Liên, ngươi nói đi! Ta đều nghe lời ngươi, ta không có ýkiến, chỉ cần cứu được Như Mặc thì cho dù muốn mạng của ta cũng khôngsao, huống chi chỉ là có chút nguy hiểm thôi mà, ta không sợ, quang minh hay không, ta càng không để ý tới, người tốt với ta thì ta kính hắn một trượng, người có lỗi với ta thì ta cũng sẽ đáp trả lại”

Bắc Dao Quang trên mặt toát lên vẻ kiên nghị, cho dù nàng không cópháp lực nhưng vì chuyện có quan hệ cùng Như Mặc nên nàng quyết tâm làmtất cả, cho dù có hủy diệt thiên địa cũng không sao.

” Ngươi vốn là mệnh cách Phá Quân tinh hạ phàm, chuyện trước kia củangươi ta tính không ra, nhưng từ sau khi có quan hệ với Như Mặc, có cáicho dù thiên đình muốn thay đổi cũng không thay đổi được, từ lúc cácngươi bị thiết kế cho đến khi tình yêu nảy sinh, thậm chí là chút đồ vật đó ngay cả ngươi và Như Mặc cũng không biết, nhưng không thể che giấuđược khả năng tính toán của ta và Vân Thư, lúc này hãy khoan nói tới màcái ta muốn là lấy máu của ngươi”

Thanh Liên lập tức trầm giọng nói,” Mạng của ngươi là Phá Quân tinhnhưng đã chuyển sang cho Mặc Mặc, tuy vậy ngươi đã ăn Mặc quả lại ở bêncạnh Như Mặc nhiều năm, cho nên khí huyết của ngươi bất tri bất giác đãpha trộn rất nhiều thành phần, chúng ta vừa đi, ngươi vừa cắt cổ tay,miệng vết thương không nên quá lớn mà chỉ duy trì mỗi một khắc liền nhỏxuống nhân gian một giọt máu. Nhớ kỹ, nhỏ nhiều máu hơn thì sợ ngươikhông duy trì được đến lúc chúng ta quay về, sớm hơn cũng không được,chỉ cần duy trì tốc độ như vậy là được”

” Ta đã biết! Các ngươi liền đi thôi!” Bắc Dao Quang nhìn đạo hồng quang bên trong thiên la, giống như là nhìn thấy Như Mặc.

Tuyết ưng vương cùng Thanh Liên lập tức bắt lấy một đám mây, dùngđịnh thuật làm cho đám mây dừng lại phía trên thiên la, Tuyết Ưng vươngnhanh chóng đưa Bắc Dao Quang lên trên đó.

Dàn xếp cho nàng xong thì Thanh Liên cũng lập tức trèo lên lưng Tuyết Ưng vương, cả hai cùng hướng về phía thiên đình mà đến.

******************************************************************

Tình thế phát triển bất ngờ khiến mọi người không khống chế được,Thanh Liên đưa ra kế sách như vậy chẳng qua cũng chỉ muốn tận dụng hếtkhả năng, hi vọng có thể thay đổi được cục diện nhưng không ngờ kết quảcòn tốt hơn hắn mong đợi rất nhiều.

Mà khi thiên đình ngầm đồng ý, cho thả thiên la bao trùm lên Tước Hoàng sơn cũng không ngờ thế cục lại có kết quả ngược lại.

Mấy người Như Mặc bị nhốt trong thiên la lại càng không biết ở bên ngoài vì tính mạng của bọn họ mà long trời lở đất.

Có thể thấy được, trời làm bậy cũng không thể sống.

Thiên mệnh cùng sinh mệnh con người vì ý chí mà thay đổi thật lớn, không còn là chuyện đơn giản của hai bên.

*************************

Trên Lăng Tiêu bảo điện, ba ngày sau so với thời gian ở nhân gian.

Các thần tiên đều lâm vào trầm mặc, thậm chí còn có vẻ thê thảm, ngay cả Ngọc Đế cũng cau mày, vẻ mặt phiền não.

” Chúng ái khanh chẳng lẽ không có biện pháp nào sao?”

Không ai chủ động mở miệng, sự tình tình không thể không giải quyếtnhưng cũng không biết làm cách nào cho tốt, chỉ mới có ba ngày so vớithời gian ở nhân gian mà thôi thì còn cầm cự được, nhưng nếu cứ tiếpdiễn thì sẽ thế nào.

Chúng thần tiên ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, vẫn không ai lên tiếng.

Nam Hải Quan Âm cũng mắt xem mũi, mũi nhìn tâm, yên lặng ngồi mộtbên, tay không ngừng lần bát ngọc châu, tựa hồ như không nghe được lờinào của Ngọc Đế.

” Bất quá chỉ là một Hồ yêu cùng một đám Ưng yêu thôi mà đã làm chouy nghiêm của thiên đình mất hết, các khanh lại không có một biện phápnào sao?” Ngọc Đế cảm thấy uy nghiêm đang nhanh chóng tụt dốc, khôngkhỏi tức giận mà thở hổn hển.

Chúng thần ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng không khỏi bấtmãn, Ngọc Đế nói nghe thật đơn giản, một Hồ yêu và một đám Ưng yêu thôisao? Hồ yêu kia chính là nghĩa tử một vạn năm trước được Ngọc Đế sủngái nhất, vì không muốn Vương Mẫu không vui mới lấy cớ mà đưa xuống thếgian, không ngờ lại lạc vào đạo súc sinh, trở thành Hỏa Hồ ly. Ngọc Đếvì sợ hắn ở nhân gian chịu khổ,bị người ta khi dễ nên cố ý gia tăngnhiều pháp lực và năng lực, nếu không thì làm sao một Hồ yêu chưa tớingàn năm đạo hạnh như hắn lại có thể bấm đốt ngón tay mà biết đượcchuyện của thiên địa chứ?

Ngọc Đế cho là không ai biết hành động lén lút của hắn, nhưng thực ra chúng thần đều biết hai năm rõ mười, ngay cả Vương Mẫu cũng sớm biếtnhưng nghĩ hồ ly kia dù có tu thành chính quả, lại lên trời làm tiên thì cũng không thể thành thần được, cho nên Vương Mẫu mới mắt nhắm mắt mở,dù sao Ngọc Đế vẫn là Ngọc Đế, ép hắn quá thì cũng không nên, Vương Mẫucũng hiểu được cái nào nặng, cái nào nhẹ.

Mà chúng thần sở dĩ biết được điều này là do lần đầu tiên Ngọc Đếtriệu hồi Thanh Liên lên trời cách đây mấy ngàn năm, thấy nguyên thầncủa hắn giống với Liên Hoa Thần Quân của một vạn năm trước cho nên chúng thần mới hiểu được nguyên nhân Ngọc Đế nói hắn tuệ căn độc đủ.

Hiện giờ hắn xông lên thiên đình gây náo loạn nhưng kiêng kị thânphận một vạn năm trước của hắn, hơn nữa Ngọc Đế lại sủng ái hắn như thế, nên dù bây giờ hắn chỉ là Hồ yêu thì Ngọc Đế không ra tử lệnh, ai dámra tay đả thương hắn chứ?

Chúng thần khó xử, còn Thanh Liên thì lại giảo hoạt dị thường, chỉmới có ba ngày nhưng đã có hơn mười chỗ trên tiên điện cùng mười vị tiên nhân pháp lực vừa phải đã bị hắn phá hư và ám toán.

Mà Tuyết Ưng tộc đi cùng hắn cũng không phải là một đám ưng yêu nhưNgọc Đế nói. Tuyết Ưng vốn là bộ tộc dũng mãnh, thiện chiến, từ thờithượng cổ, lúc thiên đình cùng thần ma tám phương giao chiến, Tuyết Ưngtộc chính là lực lượng tinh nhuệ và trung thành nhất của thiên đình. Sau khi Ngọc Đế kế nhiệm, sợ không thể khống chế được Tuyết Ưng tộc nên đãtừ từ làm suy yếu quyền lực của bọn họ, đem tổ tiên bọn họ sung quân đến Tuyết Sơn đỉnh cách xa thiên đình, cắt đứt các mối liên hệ, rồi dần dần biến bộ tộc chiến thần dũng mãnh, thiện chiến nhất của thiên đình trởthành bộ tộc yêu tinh, cũng từ lúc đó, tộc nhân của Tuyết Ưng tộc càngngày càng ít, cũng dần dần phai nhạt huyết thống thần tiên.

Nhưng bọn họ vẫn tồn tại bản năng thiện chiến, dũng mãnh và dòng máuchiến thần, cho nên Tuyết Ưng tộc vẫn là bộ tộc bá chủ ở không trung như trước, mà hiện giờ người nháo lên tận thiên đình chính Tuyết Ưng vương, năng lực của hắn so với các vị đại tướng của thiên đình thì chưa biếtai mới là đèn cạn dầu.

Thiên đình tuy có không ít thần tiên nhưng phần lớn đều là nhân lọathời kì viễn cổ, bởi vì có công kiến công lập nghiệm mà được đứng vàohàng tiên ban, pháp lực và tiên lực có thể chế trụ một số yêu ma đơngiản nhưng nếu phải đối mặt chiến đấu với bộ tộc Tuyết Ưng dũng mãnh thì đa số những vị tiên văn của thiên đình khó mà ứng phó nổi.

Càng miễn bàn là thiên đình chỉ mới vừa hồi phục nguyên khí chứ đượcmột trăm năm, tâm tình Ngọc Đế gần một vạn năm qua không được tốt lắm,nhiều thần tiên đều bị Ngọc Đế biếm hạ thế gian, cho nên nhân lực thiếutrầm trọng, ngay cả Bắc Cực Tiên Ông là lão thần tiên mà phải gánh vácsự vụ của thiên đình, còn Bắc Đẩu Thất Tinh lo xử lý công văn thì bịbiếm hạ trần gian, mới được lần lượt triệu về chỉ mới trăm năm thôi.

Để phòng ngừa lại đi vào vết xe đổ, Ngọc Đế còn hi sinh tài năngtương lai là Xà quân Như Mặc để không cho Phá Tinh Quân quay về vị trícũ, hiện giờ thiên đình chỉ mới tạm ổn định mà thôi.

Xảy ra sự việc lần này, Ngọc Đế lại đổ hết trách nhiệm lên đầu bọnhọ, làm sao bọn họ tâm phục khẩu phục cho được, nhưng lại không thể nóira, nếu biết như vậy thì tiếp tục ở nhân gian tiêu dao còn sướng hơn.Nhưng đây chỉ là suy nghĩ trong lòng, không một ai dám nói ra.

Đang lúc Ngọc Đế tức giận mắng chúng thần thì một tiếng nổ thật lớnvang lên, làm rung chuyển của thiên cung, ngay cả Linh Tiêu bảo điệncũng có nguy cơ sụp đổ, từng đạo kim quang lóe lên, Thái Thượng Lão Quân mặt như trái khổ qua, kêu la thảm thiết “ ai nha, hồ lô luyện đan củalão hủ, tiên đan của lão hủ”

” Hoang đường! Quả thực to gan lớn mật! Thác Tháp Thiên Vương đâu?”Ngọc Đế dù có ý che chở cho Thanh Liên nhưng trong tình huống lúc này,hắn không thể không áp dụng biện pháp mạnh.

” Khởi bẩm Ngọc Đế, Thiên Vương vẫn còn ở hạ giới để thể nghiệm và quan sát dân tình, còn chưa quay về lại thiên đình”

Thác Tháp Thiên Vương bị điểm danh nhưng hơn nửa ngày cũng không thấy người xuất hiện, thậm chí một tiếng trả lời cũng không, chúng thần buộc phải lên tiếng nhắc nhở Ngọc Đế, gọi là thể nghiệm và quan sát dântình, thực ra là bị biếm xuống hạ giới.

Ngọc Đế đang nổi nóng, nghe vậy càng tức giận hơn “ chuyện đã xảy ratới mức này, hắn còn có thời gian đi hạ giới để thể nghiệm và quan sátdân tình sao?”

Ách, chúng thần lại là một trận xấu hổ, người vừa mới lên tiếng đànhphải tiếp tục “ Ngọc Đế không phải đã quên, ba ngàn năm trước, Thác Tháp Thiên Vương và Nhịn Lang Thần Quân đã bị Ngọc Đế biếm hạ nhân gian,hiện giờ vẫn trong thời gian chịu phạt”

Đến lượt Ngọc Đế xấu hổ, bọn họ không nói thì hắn cũng đã quên,đúnglà Thác Tháp Thiên Vương và Nhị Lang Thần Quân bị biếm hạ nhân gian cònchưa được triệu hồi.

“Vậy hiện tại trong thiên đình còn ai có thể ra mặt để hàng yêu?” Ngọc Đế lại nhíu mày nhăn mặt.

” Còn, còn có Thiên Bồng Nguyên Soái!” Không biết ai đưa ra ý kiếnnày làm cho chúng thần nhịn không được mà cười nhạo thành tiếng.

Ngọc Đế mặt càng đen hơn, đồ con lợn kia chỉ biết hết ăn rồi lại ngủ, hết ngủ rồi lại ăn, không biết bây giờ hắn còn cầm nổi cây đinh ba nữakhông, nói chi là…trông cậy vào hắn đi đối phó với Hồ vương giảo hoạt và Ưng vương dũng mãnh thì ngay cả hài đồng ba tuổi cũng biết thắng thuathế nào. Chẳng lẽ thiên giới chỉ có mấy kẻ vô dụng như vậy thôi sao?

” Quan Âm đại sĩ,người có ý kiến gì không? nhìn một đám quần thần đều cúi đầu né tránh ánh mắt của hắn, Ngọc Đế cũng không còn hi vọng gì vềbọn họ, lập tức quay đầu nhìn Nam Hải Quan Âm, ngữ khí tôn kính hỏi.

” Ngọc Đế, có câu gieo nhân nào thì gặt quả đó, ngay từ đầu thiênđình không chịu can thiệp, bây giờ diễn biến thành tình huống khó khốngchế, Nam Hải mặc dù có lòng nhưng lại không đủ sức, thỉnh Ngọc Đế xemqua”. Quan Âm Đại Sĩ vung bàn tay trắng nõn lên, giữa Lăng Tiêu bảo điện hiện ra một tấm gương thật lớn, phản chiếu tình hình nhân gian.

Khắp nơi đều là những người ốm yếu, ôm bụng than đói, hầu hết các cửa hàng đều đóng cửa không kinh doanh, khung cảnh tiêu điều. Chúng thầnngơ ngác, Ngọc Đế thì ngồi không yên “ Quan Âm Đại Sĩ, đây là chuyệngì?”

Quan Âm Đại Sĩ, lại lần nữa vung tay lên, hình ảnh lại chuyển đổi,phản chiếu hình ảnh Bắc Dao Quang đang ngồi trên một đám mây trôi nổi,vừa lấy máu nhỏ xuống hạ giới vừa si ngốc nhìn thiên la “ Ngọc Đế, người xem, đây chính là Phá Quân Tinh Quân tiền nhiệm, tinh chủ của Dao Quang tinh, mà trượng phu của nàng chính là Xà quân Như Mặc của Xà tộc, lúctrước hôn sự của bọn họ xem như là thiên đình ngầm đồng ý, thậm chí khixà tử sinh ra cũng không bị Thiên Lôi truy kích. Hiện giờ Như Mặc bịnhốt trong thiên la, Bắc Dao Quang vì muốn cứu trượng phu mà trích máunhỏ xuống nhân gian, thân thể nàng vốn âm hàn, lại từng có mệnh cáchtinh quân, phu quân là xà yêu, con cái cái là xà tử, cho nên đừng nói là máu mà ngay cả hơi thở của nàng bây giờ cũng đều nguy hại cho nhânloại. Lúc này nhân gian đang lan tràn dịch bệnh cũng là do máu của nàngrơi xuống, Nam Hải ngày ngày đều nghe thấy những lời cầu xin của chúngsinh, sau hôm nay, Nam Hải sẽ dẫn đệ tử hạ phàm để giúp chúng sinh, thực sự là không rảnh để hỗ trợ Ngọc Đế”

Ôn dịch? Âm khí? Huyết?

Chúng thần nghe xong thì đau đầu không thôi, vốn tưởng chỉ có thiênđình mới gặp phiền toái, không ngờ nhân gian cũng bị đại loạn, Nam HảiQuan Âm xưa nay luôn cứu khổ cứu nạn, bây giờ dân chúng cầu xin thì nàng đương nhiên sẽ phổ độ chúng sinh trước, huống chi nước lấy dân làm gốc, thiên đình sở dĩ tồn tại là do chúng sinh trong tam giới chung sống hòa bình, bây giờ nhân gian thảm cảnh như vậy, nếu mọi thứ không quay vềquỹ đạo thì thương vong vố sô, hậu quả càng nghiêm trọng hơn, trải quatrận đại chiến hơn tám mươi năm trước, thiên hạ vừa nghỉ ngơi lấy sứckhông được bao lâu, lúc này sao có thể gặp phải tai họa được.

” Thế gian không phải có tứ phương thần sao? Tứ phương thần ở đâu,chỗ nào?” Ngọc Đế không muốn thừa nhận, đường đường là thiên đình lại bịmấy tên yêu tinh quậy đến loạn thất bát tao.

” Khởi bẩm Ngọc Đế, Đông Hải Thanh Long Thần Quân nửa tháng trước vìbị bịnh mà xin về Đông Hải nghỉ ngơi, đã hơn nửa tháng không lên thiênđình “ Thái Thượng Lão Quân vẫn còn đau lòng cho lò luyện đan và tiênđan của hắn nhưng không thể không lên tiếng nhắc nhở.

“Bị bịnh xin nghỉ? Thanh Long Thần Quân hùng mạnh vậy mà cũng bị bịnh sao?

“Còn ba vị Thần Quân khác đâu?” nhẫn nại hỏi tiếp.

” Tây Sơn Bạch Hổ Thần Quân đang lúc điên kiếp, hiện giờ đang bếquan, Ngọc Đế thực sự muốn hạ chiếu triệu hắn lên đây sao?” lại là TháiThượng Lão Quân lên tiếng, chúng thần trợn to mắt ngạc nhiên, Ngọc Đếthì nhất thờ lỡ miệng. Tính toán thời gian thì đúng là lúc mỗi một ngànnăm, Bạch Hổ Thần Quân sẽ phát tác điên kiếp một lần.

Mà khi điên kiếp phát tác thì năng lực phá hủy của Bạch Hổ Thần Quântuyệt đối sẽ lớn hơn mấy hành động nho nhỏ của bọ Thanh Liên nhiều, mấyngàn năm trước Ngọc Đế và chúng thần đã từng chứng kiến qua, nên lúc này còn ai dám triệu hắn lên trời, không phải muốn đem cung điện đã có mấyngàn năm xây dựng lại lần nữa chứ?

“Vậy còn hai vị khác đâu, đừng nói với ta là bọn họ cũng bị bệnh nằmnhà”. Tứ phương thần không phục sự quản thúc của hắn cũng không phảingày một ngày hai, nhưng lá gan lớn tới mức cùng nhau không vào triềuthì chưa từng xảy ra.

” Chu Tước Thần Quân trong nhà có tang sự, hiện giờ ở nhà chuẩn bịtang lễ, tấu chương xin phép đã để trên án mấy ngày trước, Ngọc Đế chưathấy qua sao? Còn Huyền Vũ Thần Quân thì hai ngày nữa là tiểu thiếp thứmười ba lâm bồn, mấy ngày trước Huyền Vũ Thần Quân cũng đã đệ trình tấuchương xin được ở nhà, Ngọc Đế chẳng phải đã phên chuẩn rồi sao? Còn đưa tặng một cặp minh châu Nam Hải làm hạ lễ nữa” Đáng thương cho TháiThượng Lão Quân đành phải là quản gia mà bẩm báo từng sự việc cho NgọcĐế hay quên.

“ Một người sinh bệnh, một người mắc điên kiếp, một kẻ có tang, mộtngười sinh nở, được, hay cho tứ phương thần, thật đúng là ngụy biện,ngay lúc nguy cấp này lại kiếm cớ vắng mặt, Lão Quân, ta nhớ không lầmthì Chu Tước là tộc bất tử, sao trong nhà lại có tang sự? là tang củaai? Hỗn tướng, dám lấy nguyên nhân như thế để vắng mặt”

Ngọc Đế lúc này mới ý thức được là bị Chu Tước Thần Quân đùa giỡn, lửa giận càng lớn.

Thái Thượng Lão Quân nhìn sắc mặt Ngọc Đế, chần chừ không biết nếuhắn tiếp tục nói ra những lời sau đây thì tỷ lệ Ngọc Đế đem hắn biếm hạnhân gian là bao nhiêu, mỗi ngày đều sống trong cảnh phập phồng, căngthẳng, chi bằng xuống trần còn sướng hơn.

“Ngọc Đế, người còn nhớ khi người đồng ý lời đề nghị của Thượng Sinh Tinh Quân sử dụng thiên la để đối phó với Tước Hoàng sơn, khi đó ChuTước Thần Quân đã phản đối không?”

” Ta đương nhiên nhớ rõ, tứ phương Thần Quân luôn luôn thích cùng tađối nghịch, Tước vương Vân Thư hành sự không phân nặng nhẹ, ngay cả TửVi đại đế đến thăm hắn, hắn cũng không nể tình, còn làm ra chuyện viphạm luân thường như vậy, lần này thiên đình không cho hắn một bài họcthì làm sao chứng tỏ uy nghiêm, sau này chúng sinh yêu giới đều học theo hắn thì còn gì là kỷ cương trật tự? Tốc độ buông xuống của thiên la cực kỳ chậm, nếu hắn chịu cúi đầu thì đã có cơ hội chạy thoát, thiên đìnhcũng không thực sự đuổi cùng giết tận hắn, Tử Vi đại đế luôn coi trọnghắn nhưng hắn vẫn kiên trì ở lại Tước Hoàng sơn, chuyện này có thể trách được ai?”

Ngọc Đế hừ lạnh, hắn đã sớm muốn thu hồi Tước Hoàng sơn về thiênđình, vùng đất tiên này hơn mười vạn năm qua đều bị Khổng Tước tộc chiếm giữ, trước kia có Tử Vi Đại Đế che chở, hiện giờ thiên la cũng đã buông xuống, bên bắc cực không lên tiếng, cho thấy Tử Vi Đại Đế đã ngầm đồngý, nói như vậy là đã từ bỏ Vân Thư, một khi đã vậy thì thiên đình cũngkhông khách khí.

” Cái đó và Chu Tước Thần Quân có quan hệ gì?”

“Tước vương Vân Thư chính là huyền tôn chi thứ mười ba của Chu TướcThần Quân, thiên tính rất cao, chưa từng làm chuyện ác, chỉ vì có quanhệ với xà tử mà bị Ngọc Đế dùng thiên la bao phủ, Chu Tước Thần Quân sau khi cầu tình không có kết quả thì rất đau buồn, nói là niệm tình VânThư là hậu duệ của hắn, khi sống không thể bảo vệ thì khi chết cũng nênlàm cho hắn một tang lễ, ngày đó đưa tấu chương, Ngọc Đế cũng không phản đối, nghĩa là người ngầm đồng ý, cho nên bắt đầu từ lúc đó, Chu TướcThần Quân không vào triều nữa”

Mọi người lại cười thầm trong lòng, ai cũng biết tang sự chỉ là cáicớ, chẳng qua là Chu Tước Thần Quân bất mãn với mệnh lệnh của Ngọc Đế,cho nên cố ý làm ra hành động kháng cự, trong thiên địa ai chẳng biếttrong tứ phương thần thì Thanh Long Thần Quân tâm địa hiền lành nhất,Bạch Hổ Thần Quân tàn bạo nhất, Huyền Vũ Thần Quân thì tâm tư khó dò còn Chu Tước Thần Quân thì lại cực kỳ bao che khuyết điểm.

Ngọc Đế động tới thân thích của Chu Tước Thần Quân, cho dù là huyếtthống xa lơ xa lắc thì đã sao, Chu Tước Thần Quân là điển hình của “mình khi dễ thì được, người khác khi dễ thì đừng hòng”, cho nên đừng nói là không triệu hồi, cho dù Ngọc Đế có lên tiếng muốn Chu Tước Thần Quân đi đối phó với Hồ vương Thanh Liên và Tuyết Ưng vương vì Vân Thư mànháo lên tận thiên đình là không có khả năng, không làm khó Ngọc Đế làhắn đã nể tình lắm rồi.

Nhưng những lời này không ai dám nói thẳng ra.

Kỳ thật trong lòng bọn họ cũng rất bất mãn với việc Ngọc Đế dùngthiên la để đối phó với Tước Hoàng sơn, nếu lúc trước vì chuyện xà tửsinh ra, Tử Vi Đại Đế không tiếc phá vỡ thiên quy mà đem mệnh cách tinhquân độ cho xà tử kia để bảo đảm sự an toàn cho hắn, một trăm năm sau xà tử kia lại có quân hệ thân thiết với Vân Thư, Tử Vi Đại Đế cũng khôngthu hồi mệnh cách tinh quân của hắn, lẽ ra thiên đình cũng đã mắt nhắmmắt mở như trước, không ngờ bỗng nhiên xuất hiện Thất Sát Tinh sợ rằngthiên hạ chưa đủ loạn mà đưa ra đề nghị dùng thiên la để hù dọa Vân Thư, làm cho hắn phải kiêng nể thiên đình.

Mà Ngọc Đế lại đồng ý với đề nghị của hắn, cũng không thèm suy nghĩlại người hắn muốn hù dọa là ai, Tước vương Vân Thư kia không nói nănglực, chỉ riêng tính tình cao ngạo, thanh hoa giống như Chu Tước ThầnQuân thì dễ để cho hắn hù dọa được sao?

Một bên xuất phát với ý đồ không tốt, một bên tính tình cao ngạo, quyết không lùi bước mà tạo thành cục diện không thể vãn hồi.

Hiện giờ thiên la không thể thu về, Vân Thư cùng Xà quân Như Mặc bịnhốt trong đó, Hồ Vương Thanh Liên cùng Tuyết Ưng vương thì lên trời gây rối, thê tử của Như Mặc vốn là Phá Quân tinh có lực phá hoại bậc nhấtthì lại đi nhân gian tạo ôn dịch, Thác Tháp Thiên Vương cùng các võtướng của thiên đình thì đều đang ở nhân gian, Tứ phương thần thì đúngdịp đều có việc không thể vào triều…Tất cả đều làm cho chúng thần tronglòng thổn thức không thôi, không cần xem sắc mặt của Ngọc Đế cũng biếtNgọc Đế lúc này trong lòng cũng rất hối hận, nhưng việc đã đến mức này,có thể giải quyết như thế nào đây?

Sắc mặt Ngọc Đế hết xanh rồi lại trắng, hồi lâu mới nghiến răngnghiến lợi nói “ kêu Thượng Sinh Tinh Quân ( Thất Sát tinh) tới đây, đểcho hắn đi hàng yêu”

Thái Bạch Tinh Quân lại lên tiếng “ khởi bẩm Ngọc Đế, tiểu tiên trước khi vào triều có nhìn vào kính chiếu thiên thì thấy Thượng Sinh TinhQuân lại hạ phàm rồi”

Mấy năm nay Thái Bạch Tinh Quân cùng Phúc Thọ Tinh Công đã có thóiquen nhìn kính chiếu thiên để quan sát cuộc sống của gia đình Như Mặc,thấy cả nhà bọn họ hòa thuận vui vẻ thì bọn họ trong lòng cũng rất caohứng, dù sao bọn họ cũng tốn không ít tâm tư mới có thể tác hợp cho NhưMặc và Bắc Dao Quang thành đôi.

Nhưng khi Ngọc Đế muốn dùng thiên la để tiêu diệt Tước vương Vân Thưthì bọn họ liền cảm thấy bất an, cảm thấy mọi việc không dừng lại ở đâynhưng bọn họ không thể can thiệp nên đành phải yên lặng quan sát tìnhhình.

Sáng nay vừa lúc làm cho bọn họ thấy được Thất Sát Tinh lại hạ phàm,tám mươi năm trước nhân gian đã chìm trong khói lửa chiến tranh, tử vong vô số, bây giờ hắn lại hạ phàm, e làm nhân gian lại gặp nhiều tai ương. Không biết Ngọc Đế nghĩ gì mà lại nghe lời đề nghị của Thất Sát Tinh,dùng thiên là để đối phó với Tước vương Vân Thư? Nếu không thì đâu đếnnỗi không thể vãn hồi như bây giờ?

” Cái gì?” Ngọc Đế dùng sức vỗ vào tay vịn trên ngai vàng làm cho nónứt ra vài đoạn, hừ, Thất Sát Tinh kia, ngươi bày ra chủ ý rồi lại bỏxuống nhân gian là sao? Thực sự là không thể nhịn được nữa, chờ giảiquyết xong chuyện trước mắt, xem ta làm thế nào mà thu thập ngươi.

Chúng thần lại lần nữa câm như hến! Trong lúc nhất thời không khí ngưng kết tới cực điểm!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.