Sửa sang lại vạt áo đã bị Như Mặc làm nhăn, Thanh Liên cố gắng bìnhổn cảm xúc, sau khi cảm thấy không có sơ hở mới chậm rãi đi vào trong.
Đi vào tẩm cung của Vân Thư thì thấy chỉ có một mình hắn, không thấyMặc Mặc đâu, ngạc nhiên hỏi “ Mặc Mặc đâu, sao chỉ có một mình ngươi ởđây?”
“Ta nói hắn đi làm tuyết lộ canh” Vân Thư mỉm cười, chỉ vào chiếc ghế cách đó không xa “ Thanh Liên ngồi đi, Như Mặc và Bắc Dao phu nhân đãđi rồi?”
Thanh Liên gật gật đầu,” Đúng vậy! Như Mặc dặn dò ta phải chiếu cố tốt cho ngươi?”
“Còn bao nhiêu thời gian nữa?” Vân Thư không để ý sự trả lời qua loa của Thanh Liên, tiếp tục truy vấn.
Thanh Liên ngẩn người, có chút mơ hồ,” Cái gì còn có bao lâu thời gian?”
” Thanh Liên, ngươi đừng giả bộ hồ đồ với ta, tuy rằng pháp lực củata đã hoàn toàn biến mất nhưng ngươi đừng quên nơi này dù sao cũng làTước Hoàng sơn, ngươi nghĩa có chuyện gì có thể qua mắt được ta sao?Thiên đình sẽ áp dụng thủ đoạn gì để đối phó với ta, trong lòng ta ítnhiều gì cũng đoán được, ngươi nói đi, chúng ta còn bao nhiêu thời giannữa?”
Vân Thư vẻ mặt nghiêm túc nhưng không có sự sợ hãi hay kích động, chỉ đơn thuần là nói chuyện.
“Ngươi biết khi nào?”
Thanh Liên nhìn bộ dạng đó của hắn, biết sự tình đã không thể giấuđược nữa, hắn và Như Mặc một lòng che giấu Vân Thư không ngờ hắn là mộtngười thông minh, đã sớm biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-vuong-thanh-lien/1856344/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.