Đối với những lời của Bảo Bảo, Thanh Liên coi như không nghe thấy, ôn nhu nói với chưởng quầy “ có thể đưa ta đi xem phòng không?”
“Công tử, mời đi bên này”, chưởng quầy vội vàng gật đầu rồi rời khỏiquầy, tự mình dẫn bọn họ đi theo một cầu thang gỗ hướng lên trên.
Bảo Bảo không nhận được câu trả lời của Thanh Liên, lại bị hắn lôikéo đi, có chút mất hứng, Thanh Liên vẫn làm như không hay biết gì, hômnay đã nhượng bộ nàng rất nhiều rồi, không thể dung túng thêm cho nàngnữa, nếu không thì sẽ bất lợi cho kế hoạch của hắn.
Ngay khi bọn họ theo chưởng quầy đi lên lầu thì khách điếm cũng bắtđầu một ngày làm ăn may mắn, nhiều khách nhân tìm đến, vốn chỉ định ăncơm giờ lại muốn ở trọ mấy đêm, làm cho hai tiên sinh trướng phòng vàmột phó chưởng quầy bận rộn tới mức không có thời gian uống nước, chỉtrpng vòng nửa canh giờ ngắn ngủi tất cả các phòng trong khách điếm đềuđã đầy khách.
Người thuê được phòng thì mặt mày hớn hở, kẻ tới chậm thì u sầu ủ rũ, phó chưởng quầy không cầm lòng được trước những lời yêu cầu của vài vịkhách lắm tiền nhiều của nên ngay cả phòng của hắn cũng đem cho thuê,đám tiểu nhị cũng muốn kiếm thêm tiền nên cũng đem phòng của mình chothuê, làm cho trướng phòng tiên sinh không khỏi thở dài lắc đầu, mọingười thật là điên cuồng, vì muốn nhìn mỹ nữ mà ngay cả thân phận cũngkhông để ý sao?
Mà không riêng gì khách điếm của bọn họ, khách điếm bên cạnh cùng hai gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-vuong-thanh-lien/1856306/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.