Thanh Liên thấy nàng có vẻ sợ hãi, tuy rằng che giấu rất kỹ nhưng mấy ngày qua ở chung với nhau, sớm chiều cận kề đã làm cho hắn hiểu rõ nàng hơn, khó có lúc thấy nàng sợ hãi chuyện gì đó cho nên tâm tình củaThanh Liên lại thấy tốt lên, cảm thấy mình có chút ác ý nhưng cũng thấythú vị, nhưng đối mặt với một nữ tử hiếu thắng như Bảo Bảo thì dù biếtcó ác ý nhưng hắn vẫn dung túng bản thân.
Vẻ mặt mang theo ý cười, nhẹ giọng nói “ Bảo Bảo, hôm nay bấm đốtngón tay mới biết có hai người bị lừa gạt, mà ta là một trong hai ngườiđó, ngươi nói xem?”
Không trực tiếp đi vào thẳng vấn đề nhưng lời nói càng làm cho BảoBảo hết hồn, nàng hoàn toàn không nghĩ tới, không ngờ được, cũng khôngai nói cho nàng biết những gì nàng toan tính trong đầu đều bị hắn biếtđược.
Nhất thời, Bảo Bảo phản ứng “ Thanh Liên, ngươi gian trá, không công bằng”
” Ngươi chẳng lẽ không có dối trá sao? Ta nhớ rõ ngươi nói vì cãinhau với Như Mặc mà bỏ nhà ra đi, nhưng nếu ta không lầm thì Như Mặc rời đi đã gần hai mươi năm, chẳng lẽ Bảo Bảo và Như Mặc cãi nhau xong, haimươi năm sau ngươi mới tức giận mà rời nhà ra đi sao?”
Thanh Liên ung dung nhướng mi nhìn nàng, Bảo Bảo thì không còn gì để nói, hai tay nắm chặt, chứng tỏ nàng vừa giận vừa thẹn.
Nhưng chỉ một lát sau gương mặt xinh đẹp đã khôi phục thần sắc nhưbình thường, mỉm cười phong tình vạn chủng “
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-vuong-thanh-lien/1856305/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.