Chương 1893:
Khương Văn Long giảm lên, anh ta trợn to hai mắt, thân thể đột nhiên mắt kiểm soát.
Àm!
Trong ánh mặt của mọi người, anh Tán Thủ Khương Văn Long siêu cao thủ đã gục đâu xuông đất, ngã như một con chó ăn cứt.
“Vãi ạt”
“Đờ mờ, đờ mờ, đờ mời”
Nhìn thây anh Tán Thủ Khương Văn Long lại bị cục cứt mũi của ông già luộm thuộm làm trượt chân, mọi người tại hiện trường đột nhiên phát ra những tiếng chửi thề, hai mắt bọn họ đờ đẫn, thần thể hoá đá.
Lật đổ! Anh Tán Thủ Khương Văn Long lại bị trượt chân trên cục cứt mũi.
Một… một màn này đơn giản là quá lật đổ!
“Ông già này trẻ con thật đấy! Đến bây giờ còn có ý nghĩ trêu chọc người khác!” Dương Tiêu cười khổ nói.
Ông già luộm thuộm này không phải ai khác mà chính là thầy Dịch Tháp của Dương Tiêu.
Nhà họ Khương ở Đề Đô không phải tồn tại dễ trêu, mục đích chính mà Dịch Thấp từ nước ngoài trở vê lần này không phải là đề làm cho nhà họ Dương ở Đệ Đô sợ hãi, cũng không phải đề phá vỡ bữa tiệc đón gió tây trân của Dương Bân Hàn ở khách sạn Thần Phong, mà là khiến nhà họ Khương ở Đề Đô hoảng sợ, khiến bọn tiêu nhân âm thâm nhắm vào Dương Tiêu sợ hãi.
Gục đầu trên mặt đắt, trên trán anh Tán Thủ Khương Văn Long nồi gân xanh, anh ta năm chặt tay bò dậy: “Lão già ăn mày lạc hậu, ông tìm chết!”
Vèo!
Ngay lúc vừa đứng dậy khỏi mặt đât, anh Tán Thủ Khương Văn Long đã dùng tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431851/chuong-1893.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.