Chương 1894:
Trân Khải nghe xong, cả người đêu sững sờ: “Thật hay giả? Đội trưởng, đừng quên ở hiện trường vẫn còn có hàng trăm khẩu súng Thompsonl”
Dương Tiêu cười, anh cũng không nói nhiêu, tuy răng không biết ông già Dịch Thấp mạnh đến mức nào, nhưng ông già này chưa bao giò để anh thât vọng.
Quỳ trên mặt đất, hai mắt anh Tán Thủ Khương Văn Long đờ đẫn, anh ta chỉ cảm thấy trong nháy mắt mình rơi khỏi thần đàn.
Kể từ khi mình ra mắt, bát kể là thực hiện nhiệm vụ nào, anh ta cũng chưa .bao giờ thất thủ, ngã hai lần liên tiếp, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Khương Văn Long.
Nói tương đối, trong lòng anh Tán Thủ Khương Văn Long đã tràn đầy Suy SỤP.
Hai cục cứt mũi khiến anh ta ngã hai lần liên tiếp, danh tiếng một đời của anh ta bị hủy hoại hoàn toàn.
“Ý! Quỳ làm gì thế? Chưa tới Tết mà, sao đãi quỳ rôi? Chẳng lẽ cậu mơ tưởng về miệng giò này của tôi à?
Được rồi, thấy cậu quỳ thành kính như vậy, cho cậu!” Dịch Thấp lộ ra hàm răng vàng, ông căn mạnh vào miềng giò rồi đứng dậy đi về phía anh Tán Thủ Khương Văn Long.
Nhìn thấy Dịch Thấp đang đi về phía mình, anh Tán Thủ Khương Văn Long rùng mình.
Nhìn nước miếng ướt đẫm vẫn còn dính trên miễng giò, anh Tán Thủ Khương Văn Long cảm thấy ón lạnh.
“Tránh ra!” Anh Tán Thủ Khương Văn Long tức giận măng.
“Người trẻ tuổi, không cần khách sáo đâu, hãy tận hưởng đi!” Vẻ mặt Dịch Thấp hèn mọn cười khà khà.
Khương Văn Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431852/chuong-1894.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.