Chương trước
Chương sau
Nếu không phải do Dương Tiêu tiêu diệt ông lớn | khổng lồ hàng đầu ở Trung Nguyên, thì Kim Đại Chung muôn một chốc lọt vào top mười nhà giàu sẽ không dễ dàng như vậy.
Về Kim Đại Chung, Dương Tiêu chưa bao giờ có ác ý, mà ngược lại rất ngưỡng mộ cách làm người của Kim Đại Chung.
Nhưng không ngờ thái độ của bộ trưởng phòng nhân sự công ty Kim Đại Chung lại kiêu ngạo ngang ngược như vậy!
“Chỉ dựa vào tôi, loại người nói dôi như các cậu tôi thấy nhiêu rôi. Nếu các cậu thật sự quen biết ông chủ của tôi, thì bây giờ hãy gọi điện cho ông chủ chúng tôi ngay trước mặt tôi xác minh. Nếu không quen biết ông chủ nhà tôi thì nhanh chóng cút khỏi đây ngay, nêu không, tôi không ngại đánh các cậu răng rơi đây – đât đâu!”
Ánh mắt Lý Hiền ác độc nói.
Như thể Dương Tiêu không gọi điện thoại, Lý Hiền sẽ dẫn người đánh Dương Tiêu.
Tôn Bằng hoảng sợ nói: “Anh rể!”
Cậu ta đến từ huyện Thiên Sơn cấp mười tám, không thê đứng vững ở một công ty lớn như vậy, cậu ta sợ lát nữa sẽ gây ra phiền phức lớn.
“Bình tính!” Dương Tiêu thấp giọng nói.
Sau đó, Dương Tiêu nhìn Lý Hiền: “Gọi cho Kim Đại Chung SữïIg: không?
Xác nhận đúng không? “ấu Tốt lắm!
Tôi thoả mãn ông, bây giờ ông nên cầu nguyện cho mình lát nữa có thể xuống bậc được đi!”
“Ý của cậu là lát nữa tôi sẽ không xuông bậc được? Xí! Bây giờ H3nh niên còn biết khoe khoang như thế này à?” Lý Hiền rất khinh thường.
Tải app truyện hola đọc full miễn phí nhé!
Dương Tiêu không nói nhảm nữa, anh lây điện thoại di động ra tìm thông fin liên lạc của Kim Đại Chung gọi thăng.
Lý Hiền chế nhạo, ông ta cho rằng Dương Tiêu đang giả thần giả qUỶ, biệt Kim Đại Chung chỉ là lời nói vớ vân.
Theo ông ta, Dương Tiêu trẻ tuổi làm so có thê quen một người làm mưa làm gió như Kim Đại Chung được?
Chắc chắn Dương Tiêu là nghé mới sinh không sợ cọp, phòng má làm người giàu muôn vào tập đoàn Kim Thị gây rồi.
Xét cho cùng, bây giờ tập đoàn Kim Thị như mặt trời bạn ngày, có thể nói mạnh hơn trước rất nhiều, không biết có bao nhiêu người muốn chen chân vào.
“Xin chào, cuộc gọi của quý khách hiện không liên lạc được, xin vui lòng gọi lại saul”
Đột nhiên, một giọng nói không hài hoà vang lên, vậy mà không gọi được.
Dương Tiêu khẽ nhíu mày, hiển nhiên anh cũng không ngờ Kim Đại Chung lại không nghe máy.
“Nực cười!” Thấy Dương Tiêu không gọi được, ý cười trên mặt Lý Hiên càng đậm.
Dương Tiêu gọi lại lần nữa, nhưng Kim Đại Chung vẫn không trả lời.
Thấy anh gọi hai lần không được, Lý Hiên khit mũi nói: “Nhóc, đừng lãng phí thời gian nữa, dân nhà quê dê nhũi như cậu làm sao có thê quen biết ô ông chủ nhà tôi được? Bớt xấu hỗ ở đầy đi, biết điều thì cút ngay, đừng trách tôi không nhắc nhở cậu!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.