Thái độ của ông ta kiêu ngạo, như thể nêu Dương Tiêu còn không đi thì ông ta sẽ cho người ném Dương Tiêu ra ngoài.
“Anh rễ, không liên lạc được với Kim tổng ạ?” Tôn Bằng rụt rè nói.
Dương Tiêu nhẹ giọng nói: “Không sao, chắc anh Kim đang đi trên đường, sẽ tới ngay, chúng ta chờ tiếp!”
“GO tiếp? Mẹ kiếp, tôi đã cho hai người thể diện rồi, cút, cút ngay cho tôi. Còn la liễm như chó không đi thì đừng trách ông đây không BH1CH sáo với hai người!” Lý Hiên hoàn toàn tức giận.
Vẻ mặt ông ta đầy vẻ khinh bỉ mạnh mẽ, như thê Dương Tiêu và Tôn Bằng là kẻ di trá đáng khinh, quen biệt Kim Đại Chung chỉ là lời nói vớ vân.
Bị Lý Hiên chê giêu liên tục, Dương Tiêu cũng tức giận: “Bộ trưởng Lý Hiên đúng không? Cuộc sông sinh hoạt với vợ không hoà thuận hả? Hay là sáng sớm ăn phải thuốc súng? Sao lại sủa ác độc như chó thế hả?”
“Hừ! Ông nội cậu, giả vờ thất bại còn dám la lỗi trước mặt tôi hả? Đồ khồn, bảo vệ, bảo vệ đâu, mau đánh hai con chó này một trận cho tôi!” Lý Hiền tức giận mũi sắp bốc khói.
Nguyên nhân khiến ông ta nồi giận là do cuộc sông sinh hoạt không hòa thuận, suốt ngày bị bà vợ như sói như hỗ nghiền ép, nghiền ép xong lại bảo ông ta vô năng, uông thuốc cũng không có tác dụng. Ô nhà bị vợ bắt nạt, ở ngoài thì Lý Hiền bắt nạt người khác.
“Vâng, bộ trưởng Lý!” Nhóm nhân viên bảo vệ đi về phía Dương Tiêu và Tôn Bằng với vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431585/chuong-1625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.