“Báo rồi? Thật không?” Vẻ mặt người trung niên chặn lại kinh ngạc.
Ông ta nhìn Dương Tiêu và Tôn Bằng ăn mặc không đẹp, đặc biệt là Tôn Bằng quê mùa một đồng, trên mặt ông ta lập tức tràn đầy khinh thường: “Tôi nghiêm túc cảnh cáo hai người, mạu cút ngay cho tôi, loại người giồng như hai người muôn vào công ty chúng tôi, tôi thầy nhiều rồi!”
“Nếu còn không cút, cần thận ông đây đánh hai người cha mẹ không nhận rai”
Thái độ người trung niên cao ngạo, như thể Dương Tiêu dẫn Tôn Bằng vào nhậm chức là chuyện vô nghĩa, biết Kim Đại Chung lại càng là thêu dệt vô vớ, không có tý tín nhiệm nào.
Bị người trung niên mắng, vẻ mặt Dương Tiêu tôi sầm lại.
Anh chỉ muốn dẫn Tôn Bằng vào nhậm chức rồi rời đi, ai ngờ vừa mới vào phòng nhân sự thái độ của người ở đây lại kiêu ngạo như vậy.
Nhìn kỹ, trên thẻ nhân viên của người trung niên viết dòng chữ Lý Hiền bộ trưởng phòng nhân sự.
Dương Tiêu nhíu mày, anh còn tưởng là ai, hóa ra là bộ trưởng phòng nhân SỰ.
Tôn Băng vội vàng nói: “Tôi thật sự tới đây nhậm chức. Vừa nãy anh rê tôi thật sự đã gọi điện thoại cho ông chủ của các ông!”
“Gọi cho ông chủ của chúng tôi, khoác lác, hai người bôc phét mạnh nữa đi. Chỉ hai người các cậu mà cũng quen biết ông chủ nhà chúng tôi, hai người không soi mặt vào nước tiêu mà xem, loại nghèo hèn tỉ tiện như các người lấy tư cách gì.
quen biết ông chủ nhà tôi?” Lý Hiền bộ trưởng phòng nhân sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431583/chuong-1623.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.