Chiếc Santana màu xám bạc chạy đến cửa phân cục La Cương của thành phố C thì hai người Điêu, Tống cũng nhìn thấy các cảnh sát của cục đang túm một đám nam nữ thanh niên tóc vàng, tóc xanh đi vào trong. 
Liếc thấy một bóng dáng quen thuộc trong đó, Điêu Thư Chân nháy mắt mấy cái, nhếch môi cười nói: “Vốn chị còn định nhờ mấy đồng nghiệp trong phân cục liên hệ Tôn Tiềm, ai dè chưa mời mà cậu ta đã đến rồi.” 
Tống Ngọc Thành nhìn theo hướng tay Điêu Thư Chân chỉ, nhận ra thanh niên thấp người, ục ịch kia là cháu trai của nạn nhân trong vụ án thứ nhất, Tôn Tiềm, nên quay sang cho Điêu Thư Chân một ánh mắt hiểu rõ. 
“À, cô nói cậu ta ấy hả?” Đồng nghiệp phụ trách nói, “Một đám tụ tập uống rượu xong phê quá rồi đánh nhau. Nhìn vậy không biết có cắn thuốc không, chúng tôi đang định rút máu xét nghiệm đây.” 
“Được, vậy vừa hay.” Điêu Thư Chân cười ma mãnh, “Thế là có thể nghiệm xem Diệp Cửu có phải chị ruột của cậu ta không rồi. Còn lại giao cho em đấy.” 
Tống Ngọc Thành bước xuống xe, lặng lẽ lấy chiếc cặp lấy mẫu chuyên nghiệp từ cốp ra, bên trong còn có cả túi chườm đá. Điêu Thư Chân giơ ngón cái với cô nàng. 
Thế là Điêu Thư Chân xách chiếc cặp trắng vào phân cục, nói rõ mục đích đến, sau đó đưa riêng Tôn Tiềm vào phòng thẩm vấn. 
Tôn Tiềm đâu đã trải qua tình cảnh này bao giờ, sợ đến mức nhũn cả chân, lộ rõ vẻ nhát 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-so-tam-ly-toi-pham-toi-khong-the-tha/2630388/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.