“Thuộc hạ đã rõ!”
Lạc Trường Phong đột nhiên rút trường đao sau lưng ra, một luồng sáng như tia sét lóe lên.
Xoẹt!
Một ánh sáng trắng lóe lên, một ngón tay đứt lìa, bay lên cùng những tia máu.
Mạnh Húc đau đến mức toàn thân co rúm, nước mắt ào ào chảy ra, nhưng lại cứng rắn bịt chặt lấy miệng, không dám phát ra một âm thanh nào.
Trường đao lại một lần nữa được cắm vào vỏ đao sau lưng, Lạc Trường Phong cũng lại lần nữa quỳ một gối xuống trước mặt Lâm Vũ.
Lâm Vũ khẽ gật đầu tán thưởng: “Tốt lắm, đao pháp của anh lại tiến bộ không ít.”
Nếu không phải người luyện võ, thì vĩnh viễn không thể nào hiểu rõ một đao này của Lạc Trường Phong.
Vững, chuẩn, tàn nhẫn!
Chỉ có khống chế tốt ba điểm này, mới có thể chỉ chém đứt một ngón tay mà không làm tổn thương các ngón tay khác.
Điều này nói rõ, đao của Lạc Trường Phong đã hoàn toàn bị chủ nhân kiểm soát.
Nghe lời tán thưởng của Lâm Vũ, Lạc Trường Phong lại không dám có chút kiêu ngạo nào, khiêm tốn nói: “Đều nhờ ngài dạy tốt.”
Lâm Vũ gật đầu: “Anh ở lại! Những người khác lập tức rút lui, trở về vị trí của mình, không được có sai sót!”
Chu Tước Vệ, người ngoài chỉ cho rằng Lạc Trường Phong là quân chủ Chu Tước.
Nhưng lại không biết, ý nghĩa tồn tại của Chu Tước Vệ, là để xử lý những việc đặc thù của bảy tỉnh phía Bắc.
Phía Nam tuy là không có chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3429008/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.