Khi tên vệ sĩ thấy vậy, hắn ta lập tức vung nắm đấm đấm Lâm Vũ.
Lâm Vũ nhìn thẳng, nhẹ nhàng chụp được nấm đấm đó bằng bàn tay to lớn của mình.
Rắc!
Có tiếng xương gãy vang lên.
Tên vệ sĩ ôm cánh tay của mình, ngã xuống rên rỉ trong đau đớn.
Đồng tử Mạnh Húc đột nhiên co rút lại, một cảm giác sởn tóc gáy tự nhiên dâng lên.
Không ai biết rõ sức mạnh của vệ sĩ của mình hơn hắn ta.
Tuy nhiên, đối phương chỉ vung tay nhẹ nhàng như vậy, vệ sĩ của hắn ta cũng đã bị hạ gục!
Thật là một sức mạnh đáng sợ!
Mạnh Húc sợ hãi, run rẩy nhìn Lâm Vũ đang đến gần: "Anh… anh muốn làm gì?"
"Miệng thốt ra hai câu rồi!"
Lâm Vũ bước đến bên cạnh Mạnh Húc với ánh mắt rực lửa.
Hai câu?
Trái tim Mạnh Húc kịch liệt co giật.
Hắn đã từng nói, nói một câu chặt một ngón tay!
Nói hai câu, chẳng phải là muốn chặt hai ngón tay của hắn ta sao?
Ngay lúc Mạnh Húc đang vô cùng sợ hãi thì Lâm Vũ đã nắm lấy tay hắn ta.
"Rắc rắc..."
"A!"
Âm thanh giòn vang của ngón tay bị bẻ gãy và tiếng hét thảm thiết của Mạnh Húc đồng loạt vang lên.
Trong cabin hoàn toàn yên tĩnh!
Chỉ có tiếng hét thảm thiết của Mạnh Húc vang vọng.
Ngay cả cô bé cũng ngừng khóc, ngơ ngác nhìn Lâm Vũ bằng đôi mắt đen láy.
Ánh mắt mọi người đờ đẫn, toàn thân run rẩy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3429007/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.