Tiếp đó Mục Liễn không tài nào ngủ được. Sáng ra, Lâm Huệ vừa tỉnh đã nhìn thấy hắn mang đôi mắt gấu mèo ngồi ngây ngốc bên cạnh.
“Chàng làm sao vậy?” Cô dụi mắt để xác nhận xem mình có nhìn lầm không.
Mục Liễn nhìn cô chằm chằm.
Ánh mắt này có hơi quỷ dị. Lâm Huệ nghĩ chẳng lẽ tối qua mình đã biến thành hồ lô sao?
Phi phi phi, tự mình làm mình loạn theo luôn!
Cô kiểm tra lại quần áo mình, vẫn ngây ngắn không lộn xộn hở hàng gì, thế nên nghiêm mặt nói: “Điện hạ, chàng đừng cứ nhìn thế mãi được không, có gì gì nói đi chứ.”
Mục Liễn buồn bã: “Nàng đã gả cho người khác rồi sao?”
“Ừa, gả cho chàng đấy.” Lâm Huệ thuận miệng đáp.
“Không phải. Bản vương hỏi nàng, trước khi tới vương phủ nàng có từng gả cho ai chưa?”
Đến yêu đương cô còn chưa nếm trải, sao có thể gả cho ai được, Lâm Huệ nói: “Không hề.”
Vậy người nọ không phải chồng nàng ư? Mục Liễn nhíu mày, không, có thể đó là chồng tương lai của nàng, hoặc giả, Lâm Huệ lừa hắn.
Mục Liễn không nói gì nữa mà xuống giường.
Mới sáng ra đã bị hỏi chuyện đã từng cưới với chả gả chưa, Lâm Huệ thật không hiểu được, thầm nghĩ không biết Mục Liễn đã uống lộn thuốc gì mà lại đi hỏi vấn đề này, có kỳ lạ quá không chứ? Chẳng lẽ hắn nghi cô từng gả cho yêu tinh khác?
Hay… là đang hỏi chuyện song tu?
Lâm Huệ cười rộ lên.
Khương Hoàng vừa bước vào, nghe mà hết hồn.
Lâm Huệ đàng hoàng lại.
Không có cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-lo-yeu-phi/159890/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.