[Ủa, vừa đọc truyện xong sang xem phim, nam chính cứ thế này là đi đời à? Cốt truyện này có thật không vậy?]
[Lầu trên quen đi là được, đây chỉ là thao tác cơ bản của bảo bối Khinh Nguyệt nhà chúng ta thôi, nàng ấy lúc nào ra tay cũng nhanh, đã chuẩn lại còn hiểm, nam chính có thể sống thêm hai ngày sau khi nàng ấy thành công chúa, đã là do hào quang nam chính phát huy tác dụng rồi.]
Ngày hành hình, ta vào Ngự Thư Phòng.
Hoàng đế nhìn cuốn sách trên tay, hờ hững nói: "Con quá vội vàng rồi."
"Kẻ ở vị trí cao nhất, tối kỵ là 'vội' và 'quá'."
"Trẫm chẳng phải đã nói, chỉ cần đừng làm chết là được, việc gì phải đến mức này."
Ánh mắt ta kiên định: "Nhưng con không cam lòng, cũng không thể chờ đợi được nữa."
Ông ấy ngẩng đầu lên, tay cầm sách chỉ vào ta: "Con đó con, cái tính nóng nảy này."
Ta rụt rè tiến lên, ôm lấy cánh tay ông ấy: "Phụ hoàng, cảm ơn người."
Ông ấy 'ừm' một tiếng: "Không có lần sau."
Lòng ta khẽ rùng mình, rồi nhanh chóng nở nụ cười: "Phụ hoàng là tốt nhất."
***
Ung Hầu phủ bị tru di tam tộc đương nhiên không phải không có ảnh hưởng gì.
Phản ứng của đám công thần quý tộc đến nhanh như chớp, lại dữ dội như lửa cháy lan đồng.
Cung nữ Xuân Liễu hốt hoảng chạy vào:
"Công chúa, Trương công công sai người truyền lời, nói rằng Hoàng thượng đang nổi giận đùng đùng trong ngự thư phòng, đến bữa trưa cũng chưa dùng, thỉnh công chúa mau qua đó khuyên giải."
Ta nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-goi-ta-la-nu-phu-doc-ac-ac-thi-ta-lam-nu-phu-thi-khong/4682232/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.